Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSDbmDgYF
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Có điều trạng thái của lúc cực kỳ , đang bất an.
Nói đến cũng lạ, Cố Vọng vẫn luôn là việc gì cũng tự tin nắm chắc thắng lợi trong tay, cho dù đối mặt với đủ loại nguy hiểm, kể cả khi rơi khe nứt kỳ dị, cũng bao giờ lộ tâm trạng bất an.
Cho nên cuối cùng Khanh Linh vẫn tránh né, nàng đưa tay ôm lấy eo , nhẹ giọng hỏi: "Chàng đang lo lắng chuyện gì?"
Một tay Cố Vọng đặt gáy nàng, rõ ràng ôm trong lòng, nhưng vẫn cảm thấy sợ hãi.
Sự hung ác nham hiểm lực ôm bên hông hóa giải một chút, Cố Vọng ngẩng đầu lên, môi dán bên tai Khanh Linh: "Sao đến?"
Quả nhiên là vì Thư Nhất.
Khanh Linh thành thực : "Ta ."
" tới để gì, và về gì đều liên quan đến ."
"Chàng đừng lo lắng." Khanh Linh trấn an : "Bọn đều là cá thể độc lập, gì ."
Khanh Linh hồi lâu câu trả lời của Cố Vọng, ngay khi nàng đầu xem thì chợt giọng khàn khàn của : "Hắn và nàng là cùng một thế giới."
Khanh Linh ngẩn : "Cái gì?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/cuu-vot-phat-tu-la-cai-hac-tam-lien/586.html.]
Cố Vọng khẽ một tiếng, ý tứ rõ: "Ta mới là nghĩ trăm phương ngàn kế để giữ nàng ."
Nga
Gần như chỉ trong nháy mắt Khanh Linh hiểu ý của .
Ở góc của Cố Vọng, nàng và Thư Nhất là đến từ cùng một nơi, đây Thư Nhất xuất hiện là vì đưa nàng rời khỏi, cho nên Thư Nhất khiến bất an hơn bất kỳ kẻ nào khác.
Tâm trạng Khanh Linh phức tạp, nàng lùi khỏi vòng tay của Cố Vọng, ngẩng đầu lên mỉm : "Chàng quên , là chỉ cần nguyện ý thì ai cũng thể giữ ."
"Cũng giống như , chỉ cần , cho dù là ai cũng thể đưa ."
Nàng nghiêm túc Cố Vọng: "Hình như từng nghiêm túc cho , vì mới đến đây, là tự nguyện đến."
"Cho nên đừng sợ rời ."
"Ta và Thư Nhất thậm chí cũng tính là quen . Hắn gì đều liên quan đến ."
Mắt Cố Vọng như một vùng biển sâu bao phủ, bất kỳ lúc nào cũng thể nuốt chửng , nhưng màu đỏ dường như còn thiêu đốt khác.
Trái tim Khanh Linh nóng dần lên, nàng : "Trước đây sẽ để cho , lúc vẫn còn sợ hãi?"
"Ừm." Vậy mà Cố Vọng phủ nhận, ngược mỉm : "Sợ, sợ chứ."
Bởi vì mặc kệ gì, nàng luôn cách để rời .