"Chuyện nàng , đều sẽ đáp ứng."
Khanh Linh đầu sang chỗ khác né tránh ánh mắt của , trái tim trong lồng n.g.ự.c nhảy lên thình thịch, giống như hề trật tự, khiến nàng cảm giác cực kỳ mới lạ.
Cố Vọng nâng một tay nàng lên, chỉ về phía nhẫn trữ vật đầu ngón tay nàng, : "Có điều, viên Phật châu nàng bỏ lúc vốn là của nàng, sớm vật về nguyên chủ."
Khanh Linh mở to hai mắt, thấy viên Phật châu ở một góc khuất trong nhẫn trữ vật, cũng bỏ từ lúc nào, yên lặng ở đó, bởi vì Cố Vọng vẫn luôn ở cùng nàng nên nàng hề phát hiện .
Nàng hỏi: "Từ khi nào?"
Cố Vọng: "Cái hôm nàng trở về."
Chắc chắn là khi nàng ngủ say bỏ .
Nga
Cố Vọng chỉ hận thể giam lỏng nàng, nhưng cuối cùng vẫn từ bỏ.
Hắn mang viên Phật châu nàng để Ma Thành thả Quỷ nô, sẽ cho phép nàng rời thêm một nữa.
Thật lâu , nhịp tim của Khanh Linh vẫn dấu hiệu bình tĩnh trở , nàng mỉm : "Cố Vọng, hình như hôm nay thích hơn hôm qua một chút."
"Không đủ." Cố Vọng chậm rãi : "Vẫn đủ."
Hắn nhấn mạnh từng chữ: "A Linh, nàng yêu , thì ."
Không thì ...
Khanh Linh xuất thần, nàng thể thiếu Cố Vọng ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/cuu-vot-phat-tu-la-cai-hac-tam-lien/581.html.]
Lúc đưa Tiểu Kim Uyên đến chỗ Tống Đoan, Tống Đoan đang nghiêm chỉnh tiếp kiến khách từ Tiên môn khác tới, Khanh Linh vô tình quấy rầy, đang chuẩn rời thì bất chợt gặp một bóng quen thuộc.
Ngay cả tư thái nhàn tản vốn của Cố Vọng cũng đổi.
Là Thư Nhất.
Khanh Linh âm thầm giật , nhất thời quên mất rời .
Lúc , Cố Vọng nhẹ nhàng bả vai nàng sang hướng khác, dùng thái độ cứng rắn ôm trọn nửa nàng lòng.
Khanh Linh hề phản kháng, một là suy nghĩ , hai là bây giờ nàng cũng ngờ Thư Nhất xuất hiện ở đây.
Theo lý thì khi nhiệm vụ của Thư Nhất kết thúc sẽ xuất hiện ở đây nữa, và phận tương ứng của sẽ từ từ biến mất mặt theo cách cả thế giới chấp nhận.
Ví dụ như bế quan.
vì ở đây?
Bên cạnh Thư Nhất ít tử của Vân Cửu Phong, một mực cung kính đối đãi , vây quanh về phía .
Thư Nhất đến ít vây quanh, bước tới bắt chuyện hàn huyên: "Đây là Thư Nhất Tiên tôn của Vân Cửu Phong ? Không ngờ xuất quan nhanh, mà cũng tới đây."
Thư Nhất chỉ khẽ mỉm lời đáp, ánh mắt như như rơi Khanh Linh.
nháy mắt tiếp theo Cố Vọng chặn , màu mắt trầm xuống.
Cố Vọng than thở: "A Linh, mệt."
Khanh Linh hồn: "Vậy chúng về thôi."