Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Nghe hiểu cũng ." Khanh Linh cực kỳ tính : "Lời kế tiếp ngươi hiểu là ."
"Ta hề ý định dính líu tới các ngươi, cho nên, hơn hết là đừng để thêm một chút gì về từ chỗ các ngươi."
Nàng khẽ : "Tính tình của xưa giờ cho lắm, sợ tức giận lên sẽ các hoảng sợ."
Khanh Linh hề giao tình với Vô Kỳ, cho nên nàng cho rằng đáng để bọn họ hao tâm tổn trí chú ý như .
Trừ khi mưu đồ, mà còn tình huống Lâm Ngân Chi cũng .
Ánh mắt nàng trong trẻo sạch sẽ nhưng khiến cho cảm giác áp lực, kể tới Cố Vọng ở bên cạnh tuy lên tiếng nhưng thể chặn một đám .
Vô Kỳ ngờ Quỷ chủ nhạy cảm như thế, nhẫn nhịn : "Sợ là Quỷ chủ hiểu lầm gì , bọn hề ý gì khác, nếu Quỷ chủ cảm thấy thoải mái, thì bọn ."
Hắn và Cổ Vũ Yên vội vàng rời .
Khanh Linh theo bóng lưng hai họ, hỏi: "Có cảm thấy bọn họ lạ , rõ ràng Cổ Vũ Yên mới là sư phụ."
quyền chủ động trong tay nàng .
Cố Vọng ừ một tiếng, tầm mắt vẫn rời khỏi bóng lưng Vô Kỳ, chút thờ ơ lẫn thích thú: "Thật giống một ."
"Sao?"
"Một tên phế vật." Giọng điệu Cố Vọng chút khinh thường: "Phế vật còn tâm cao hơn trời."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/cuu-vot-phat-tu-la-cai-hac-tam-lien/578.html.]
Lần đầu tiên Khanh Linh một như từ trong miệng Cố Vọng, tò mò hỏi: "Ai ?"
"Nàng ." Cố Vọng nhếch môi: "Phế vật mà, hiển nhiên c.h.ế.t từ sớm."
Khanh Linh còn hỏi thêm gì đó.
những xung quanh vẫn đang như như dò xét hai , Cố Vọng khẽ chậc một tiếng, mất kiên nhẫn.
Thấy như , Khanh Linh đang chuẩn rời khỏi đây , thấy những nhỏ giọng bàn luận:
Nga
"Thế nên chuyện Cố Vọng đến Vô Trần Sơn vì Quỷ chủ cầu nguyện hơn nửa năm là sự thật ?"
"Ma Tộc cũng thể cảm động Phật Tổ, đây rốt cuộc bao nhiêu tình nghĩa sâu đậm chứ."
"Nhất định là Cố Vọng yêu Quỷ chủ."
Cố Vọng đột nhiên nhíu mày, biểu cảm thiếu kiên nhẫn mặt biến mất.
Khanh linh buồn bực sang, thế ? Tu sĩ bây giờ rảnh rỗi bát quái như ?
Không ngờ Cố Vọng còn chút hớn hở liếc , đối diện với hai kẻ đang kề tai nhỏ, giọng điệu sâu xa: "Ừm."
Hai tu sĩ nọ: "..."
Khanh Linh: "..."
Cố Vọng cảm thấy buồn , cúi tai nàng: "A Linh, nàng xem, đây là tình nghĩa sâu đậm cỡ nào?"