Cứu vớt phật tu là cái hắc tâm liên - 55
Cập nhật lúc: 2024-10-09 13:05:34
Lượt xem: 5
Ánh mắt Cố Vọng giống như là một con rắn độc, khóa chặt lấy nàng.
Trong nháy mắt, Khanh Linh cảm thấy nếu như bản thân trả lời không tốt thì con rắn này sẽ lập tức cắn nuốt nàng.
Nàng không phải là sư phụ của Cố Vọng, cũng không phải tu sĩ Tiên Môn, mà chỉ là một Quỷ Tu, hắn hỏi như vậy rất đúng.
Nàng dựa vào cái gì mà nói sẽ không để cho hắn nhập ma?
Nàng không có lập trường, cũng không có tư cách.
Lập trường …
Ánh mắt Khanh Linh bất chợt lóe sáng, nàng xác thực không có tư cách thích hợp, nhưng nàng có lập trường, lập trường của nàng chính là Cố Vọng.
Cố Vọng đã nhận ra sự biến hóa nho nhỏ trong ánh mắt nàng.
Tay hắn ấn lên miệng vết thương của Khanh Linh, nơi đó vẫn còn đang chảy máu, được hắn dùng đầu ngón tay vuốt nhẹ lau đi.
“Hửm?” Giọng điệu Cố Vọng không hề thay đổi: “Dựa vào cái gì?”
Nàng vừa muốn lên tiếng, khóe mắt đã liếc thấy Lâm Ngân Chi đang cầm kiếm đứng cách đó không xa.
Không biết vì sao lúc này y lại không hề nhúc nhích, chỉ nhìn sang bên này.
Còn có biến số!
Nàng suy tư một lát, ngước mắt lên, nghiêm túc hỏi: “Ngươi muốn nhập ma sao?”
Đột nhiên từ người hỏi biến thành người bị hỏi, Cố Vọng trong chớp mắt hơi khựng lại, trong mắt hắn nhiều hơn mấy phần suy nghĩ sâu xa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/cuu-vot-phat-tu-la-cai-hac-tam-lien/55.html.]
Nàng chỉ là đang xác định biến số.
Kịch bản ở chỗ này và ban đầu có chút giống nhau, nhưng cũng có khác nhau, song tổng cục lại chậm chạp không cung cấp cho nàng bất kỳ thông tin nào, nàng chỉ có thể tự mình phân biệt.
Nga
Biến hóa của nam chính Lâm Ngân Chi cũng rất khác, sau khi tiếp xúc, Cố Vọng dường như cũng không giống.
Cho nên nàng là đang xác nhận xem liệu Cố Vọng có cần đến sự giúp đỡ hay không? Có phải nàng đang làm chuyện vô ích hay không?
Cố Vọng cảm thấy câu hỏi này có chút ý tứ, hắn không quan tâm đến những tu sĩ đang kêu gào kia, cũng không nhìn tới Lâm Ngân Chi.
Nếu cảm thấy có hứng thú thì hắn sẽ đi tìm hiểu, dù sao, đã lâu lắm rồi hắn chưa từng gặp được chuyện thú vị.
Hắn chậm rãi nói: “Nếu muốn thì sao?”
Khanh Linh bình tĩnh đáp: “Vậy thì ta lập tức rời đi, ngươi cứ làm chuyện mà ngươi muốn làm.
Đối với câu trả lời này, Cố Vọng cũng chưa nói là hài lòng hay không.
Môi hắn mím lại, đề cao âm cuối: “Vậy nếu như không muốn?”
Khanh Linh không hề do dự, ánh mắt hơi sáng lên: “Vậy thì ta vĩnh viễn đều sẽ đứng về phía ngươi.”
Cố Vọng nhìn sâu vào mắt của nàng, hoàn toàn sạch sẽ giống như trước đây, lúc nói chuyện ánh mắt không hề trốn tránh, giống như trong mắt chỉ có mỗi mình hắn vậy.
Không biết nghĩ đến gì đó, nét mặt Cố Vọng nháy mắt cứng lại, từ từ trở nên hơi kỳ lạ.
Hắn nhanh chóng thả tay Khanh Linh ra.