Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nếu khi đó hắn chỉ là một người phàm, thì hôm nay vẻ xuất trần của tu sĩ, ngũ quan sáng sủa lên ít, là một thiếu niên khôi ngô tuấn tú.
"Không việc gì là được rồi." Hắn dịu giọng : "Chuyện của sư bá giải quyết xong rồi ?"
"Ừm." Lâm Ngân Chi thu kiếm : "Ta còn phải ở lại đây mấy ngày, các ngươi về trước ."
Cổ Vũ Yên sửng sốt: "Không phải giải quyết xong chuyện ư?"
Lâm Ngân Chi nhiều lời mà thẳng ngoài.
Vô Kỳ khẽ kéo y phục của Cổ Vũ Yên: "Chắc là sư bá còn chuyện khác."
Cổ Vũ Yên thoáng ngẩn , nhanh chóng theo : "Sư , một khi như vậy, muội và Vô Kỳ sẽ cùng ."
"Bây giờ Quỷ Giới vô chủ, chút loạn lạc." Vô Kỳ cũng lên tiếng: "Con và sư phụ cùng với người, ít nhiều gì cũng thể chăm sóc lẫn ."
Lâm Ngân Chi đầu lại: "Không cần."
Hai người vốn đang ̣nh đuổi theo bất chợt bị câu của y yên ̣i chỗ, đây là áp chế tu vi, cơ bản phản kháng được.
Đợi Lâm Ngân Chi xa rồi, Cổ Vũ Yên mới rũ mắt : "Nửa năm nay càng ngày sư càng xa lánh người."
Vô Kỳ mỉm cười, ánh mắt chút thâm sâu, nhẹ nhàng : "Sư bá vốn là người như vậy."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/cuu-vot-phat-tu-la-cai-hac-tam-lien/533.html.]
Nga
Cổ Vũ Yên đang ̣nh gì đó, nhưng ngẫm vẫn nuốt xuống, ngược lại hỏi: "Chúng thật sự phải trở về ?"
"Cố Vọng lâu đến Vô Trần Sơn, sư bá nhất ̣nh là vì chuyện mà đến." Vô Kỳ chút đăm chiêu: "Kiếm của sư bá rời khỏi vỏ, lẽ gặp được rồi."
Một lát , hắn vuốt ve thanh kiếm của , nhỏ giọng : "Người xem, liệu khi nào người trở về?"
Người …
Cổ Vũ Yên: "Quỷ Chủ?"
"."
Cổ Vũ Yên chợt nhớ tới sự khác biệt mỗi lúc Lâm Ngân Chi gặp Khanh Linh: "Sư nay rất để ý đến nàng , nếu đây là sự thật thì ấy ở lại chỗ cũng kỳ quái."
Vô Kỳ thoáng ngạc nhiên, hắn đầu: "Người sư bá rất để ý tới Quỷ Chủ ?"
"Ừm." Vẻ mặt Cổ Vũ Yên ảm đạm: "Lần đầu gặp mặt cũng chính ở chỗ , ấy tay giúp Khanh Linh."
"Mỗi lần gặp Khanh Linh, sư đều rất để ý đến nàng ."
Vô Kỳ rũ mắt: " lúc con gặp mọi người, khi đó dường như bọn họ cũng lắm."
"Vậy mới kỳ lạ." Cổ Vũ Yên nghi ngờ: "Vì sư tay giúp đỡ một nay từng quen, cho dù cũng qua lại nhiều."