Cứu vớt phật tu là cái hắc tâm liên - 510
Cập nhật lúc: 2024-10-11 14:12:16
Lượt xem: 2
Cố Vọng của lúc này đã bị huyết mạch ăn mòn triệt để, cảm xúc rất bất ổn, lại thêm nơi này là Vô Trần Sơn, Phật quang lúc trước che chở cho hắn lúc này lại như con d.a.o nhỏ cắt vào người hắn, càng lên cao thì cảm giác đau đớn này lại càng mạnh.
Đây cũng là nguyên nhân nửa năm qua Cố Vọng vẫn chưa thể thành công đi lên Điện Bảo Hoa.
Không phải hắn không nhịn được đau, nhưng mỗi lần vừa đến cuối cùng đều kiệt sức ngất xỉu.
Cố Vọng lúc này tràn đầy tính ngang ngược, cộng thêm đau đớn, hít thở có chút rối loạn.
Nga
Nhưng hắn không thể ra tay được.
Hắn nhắm mắt lại, thứ hiện lên trước mắt đều là dáng vẻ Khanh Linh hai lần biến mất trước mặt hắn, còn có giọng nói êm ái kia: “Ta đến cứu ngươi, đã đến từ rất lâu rất lâu rồi.”
Cố Vọng khẽ nhếch môi: “Quá tam ba bận.”
“A Linh, không có lần thứ ba đâu.”
Hắn ngước mắt lên nhìn Phật quang ở đỉnh núi, đó là thứ mà hắn đã từng không tin tưởng.
Vô Trần Sơn này quá sạch sẽ, chính là hóa thân của hết thảy lý tưởng thế gian, rất hoàn mỹ.
Người ta thường nói Phật độ hết thảy khổ đau, nhưng hắn sát nghiệt sâu nặng, Phật không độ được hắn.
Vậy nên phải là kiểu người như Khanh Linh mới có thể tiếp xúc mấy thứ đó, vừa sạch sẽ lại đơn thuần.
Chứ không phải từ đầu đến cuối đều vùng vẫy trong bùn lầy như hắn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/cuu-vot-phat-tu-la-cai-hac-tam-lien/510.html.]
Cả đời này hắn chỉ biết toan tính, tính kế kẻ khác và tính kế luôn cả mình, thậm chí còn tính kế A Linh, muốn lợi dụng lòng tốt của nàng, dùng bản thân mình để uy hiếp nàng, bắt nàng ở lại bên cạnh mình.
Vị Chủ Thần kia nói rất đúng, hắn chưa từng nghĩ tới A Linh muốn cái gì.
Cố Vọng im lặng mỉm cười, nắm chặt thẻ xăm rồi bước từng bước tới đỉnh núi Vô Trần Sơn.
Hắn sẽ không lựa chọn tưởng niệm Khanh Linh ngàn năm vạn năm.
Nếu không có nàng ở đây, mấy thứ này đều là hư ảo, không có bất kỳ ý nghĩa gì.
Hắn cũng không cần.
Ảo cảnh trước đó biến mất, Cố Vọng nhìn thấy vị Chủ Thần kia.
Ông ta chỉ là một hư ảnh, cười nói: “Về sau ngươi đã được tự do, là nàng đã đổi lấy cho ngươi.”
“Nhưng chung quy nàng vẫn không phải người của thế giới các ngươi, Cố Vọng, có muốn đánh cược với ta không?”
“Xem thử nàng có nguyện ý trở lại bên cạnh ngươi không.”
Cố Vọng chưa từng có lúc không tự tin như vậy, hắn không dám đánh cược.
Bởi vì hắn biết, Khanh Linh không yêu hắn.
----------------------------------
Edit: Vọng Vọng là một đứa bé thiếu cảm giác tự tin, nhưng hắn lại nguyện ý vì người cố gắng, cho ngươi thứ tình cảm mà hắn chưa từng có được, a Linh mau quay trờ về, yêu hắn nha.