Cứu vớt phật tu là cái hắc tâm liên - 506
Cập nhật lúc: 2024-10-11 14:07:23
Lượt xem: 1
Thấy bước chân Khanh Linh có chút gấp gáp, ấn đường của Thư Nhất cuối cùng cũng nhăn lại.
Nàng không phải không hiểu, nhưng vì sao hết lần này đến lần khác đều muốn trở về.
Nàng có rất nhiều lựa chọn, nhưng lựa chọn tránh xa Cố Vọng lại chưa từng làm lấy một lần.
Nghĩ tới đây, Thư Nhất bấm nhẹ vào tay, nhưng bây giờ Cố Vọng đã không về được nữa rồi, không phải sao?
Từ trong căn tin đồ ngọt đi ra, Khanh Linh đi dạo không mục đích, trong đầu không nhịn được nhớ tới những lời mà quan chấp sự vừa nói.
Không phải nàng đầu óc chậm chạp, là người trưởng thành, cho dù mất trí nhớ thì cũng là người trưởng thành, những thứ nên biết nàng đều biết.
Giọng nói của Cố Vọng trước đây dường như lại vang lên đâu đó: “A Linh, có phải nàng cũng có chút thích ta không?”
Khanh Linh dừng bước.
Nang luôn nghĩ mình phải làm sao rời đi, mình phải làm sao để cứu được Cố Vọng, mình phải làm sao để hắn tốt lên một chút, nhưng lại đột nhiên phát hiện, nàng nghĩ nhiều như vậy, duy chỉ có việc chân chính đáp lại những tình cảm của hắn là chưa từng nghĩ qua.
Không nghĩ tới cái khác, không nghĩ tới những nguyên nhân hậu quả kia, cũng không muốn bất kỳ thứ gì khác.
Chỉ đơn giản từ chối hắn.
Nhưng bây giờ thì sao? Nếu như không có những điều kiện tiên quyết kia thì liệu nàng có thể tiếp nhận hắn không?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/cuu-vot-phat-tu-la-cai-hac-tam-lien/506.html.]
Nghĩ một hồi, Khanh Linh lại nhận được câu trả lời phủ định.
Cô chưa từng nghĩ tới, không có nhiệm vụ, không có những điều kiện tiên quyết đó thì nàng và Cố Vọng sẽ ra sao?
Sẽ giống như lúc ở Ma Thành ư?
Hoặc là lúc ở tổng cục gặp lại hắn, không còn cái gọi là nhiệm vụ nữa, lúc ấy nàng nhìn thấy hắn lại có hơi luống cuống.
Trong đầu Khanh Linh là một mớ hỗn độn, nàng im lặng trở về chung cư.
Ở trong chung cư ngủ mấy ngày, Khanh Linh đột nhiên nhận được truyền đạt mệnh lệnh của Chủ Thần.
Chờ tới khi nàng tới Điện Chủ Thần, nhìn thấy Chủ Thần đang ở trên màn sáng xem cái gì đó, cười đến vui vẻ lạ thường.
Nhìn thấy Khanh Linh, ông ta vẫn chưa thu lại ý cười: “Lại đây, cho cô xem thứ hay.”
Nga
Khanh Linh nghe lời đi tới, đột nhiên nhìn thấy bên trong màn sáng kia rõ ràng là hình ảnh lúc mình ở Hoài Thành trước đó.
Nàng nghe lời Cố Vọng, cùng hồn phách nọ tiến vào trạng thái đồng cảm.
Chủ Thần xem đến say xưa ngon lành, ông ta không nói câu nào, giống như thật sự kêu Khanh Linh qua đó chỉ để cùng ông ta xem mà thôi.
Thật ra xem trên màn sáng cũng không rõ lắm, nhưng Khanh Linh vẫn thấy được Cố Vọng đã liên tục xuất hiện trong đầu mình nhiều ngày nay, hơi khác với hắn ngày thường, nhưng cũng có điểm giống, chỉ là đã mất đi rất nhiều chi tiết.