Cứu vớt phật tu là cái hắc tâm liên - 504
Cập nhật lúc: 2024-10-11 14:05:56
Lượt xem: 2
“Học cái này làm gì?” Đầu bếp và Khanh Linh cũng được xem là chỗ quen biết, dù sao ở đây cũng chỉ có một mình Khanh Linh, xuất phát từ tầng nghĩa nào mà nói thì nàng cũng là một phần tử của căn tin này.
Ông ấy ở bên cạnh vừa dạy nàng vừa nói: “Ở ngay gần đây, muốn ăn gì đó cứ đến chỗ ta là được rồi mà?”
Động tác Khanh Linh hơi khựng lại.
Nga
Trước đó nàng muốn học cái này, hình như là để dạy cho Cố Vọng.
Ấn đường nàng hơi nhíu lại, không lên tiếng, chỉ lặp lại động tác của mình.
Đợi nàng từ sau bếp đi ra, lại đụng phải Thư Nhất.
Thư Nhất nhìn tạp dề của nàng, cười cười: “Linh Linh bắt đầu học làm đồ ngọt rồi à?”
Khanh Linh lễ phép gật đầu một cái.
“Trước đây quan chấp sự cũng đến chỗ ta học cái này.” Đầu bếp căn tin cười trêu ghẹo: “Nói là muốn học để về làm cho cô gái mình thích ăn, Tiểu Khanh Linh có biết là ai không?”
Thư Nhất vẫn mỉm cười, nhưng không ngắt lời đầu bếp.
Khanh Linh không quá chú ý, sao nàng biết được những chuyện này chứ.
Nàng và quan chấp sự cũng không tính là quen thân, lại không tò mò: “Không biết.”
Mặt mày Thư Nhất hơi sầm xuống, nhưng rất nhanh đã khôi phục lại trạng thái ban đầu.
“Linh Linh, ta có việc tìm cô.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/cuu-vot-phat-tu-la-cai-hac-tam-lien/504.html.]
Thế là Khanh Linh rửa tay, theo sát quan chấp sự cùng nhau ngồi xuống.
Thư Nhất nhìn nàng hoàn toàn là dáng vẻ khéo léo giải quyết việc chung, nhất thời không biết nên vui mừng hay thế nào, dùng giọng ấm áp nói: “Không có chuyện khác, cô đừng tỏ ra xa cách ta như thế.”
Khanh Linh có chút mơ hồ: “Tôi đâu có.”
Trước đây nàng cũng nói chuyện với quan chấp sự như thế mà.
Thư Nhất thở dài, bất đắc dĩ nói: “Chủ Thần có đề cập với cô chuyện để cô làm quan chấp sự không?”
Lúc này Khanh Linh mới nhớ ra còn có một chuyện như vậy, gần đây nàng chẳng có cách nào tập trung suy xét.
Nàng dừng một chút, gật đầu.
“Vậy cô nghĩ sao?”
Trở thành quan chấp sự, về sau sẽ luôn ở tại tổng cục, không cần đi làm nhiệm vụ nữa, cho dù muốn làm nhiệm vụ thì cũng giống như Thư Nhất đi giải quyết vấn đề đột ngột phát sinh.
Điều này nếu đổi lại là Khanh Linh trong quá khứ thì có lẽ sẽ cảm thấy không gì tốt hơn.
Có điều nàng đột nhiên nhớ tới trạng thái mấy ngày nay của mình, nếu để nàng cứ thế tiếp tục thì…
Khanh Linh do dự.
Im lặng có thể nhìn thấy rất nhiều chuyện, quan chấp sự lại không có gì phải gấp: “Không sao đâu, cũng có thể suy nghĩ lại một chút.”
Khanh Linh im lặng một lát, chợt hỏi: “Quan chấp sự, gần đây có nhiệm vụ nào khác không?”
Thư Nhất sửng sốt.