Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/40SymCNlPk
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Khanh Linh im lặng.
Tầm mắt nàng chuyển sang Cố Vọng, chút ngơ ngẩn.
Cố Vọng của lúc này lại y như nàng trước đó, rơi vào bên trong hồi ức, biểu cảm mặt hắn đã hoàn toàn lạnh xuống, hai tay siết lại thật chặt.
Ánh mắt có tiêu cự như đang nhìn vào hư , hoặc đang nhìn thấy thứ gì đó ở phía bên , tròng mắt dần dần đỏ lên.
Rõ ̀ng bị huyết mạch ảnh hưởng, nhưng lúc này quanh người hắn lại phát một khí tức vừa âm trầm vừa khủng bố.
Khanh Linh giật nhẹ y phục hắn, khẽ cau mày: “Cố Vọng, ngươi tỉnh .”
Chủ Thần như vậy là có ý gì, ông xem mấy thứ này để làm gì?
Cố Vọng như tìm về chút thần trí, tầm mắt hắn dừng người Khanh Linh, tập trung từng chút một, khóe miệng chậm ̃i gợi lên thành một vòng cung, nhẹ giọng hỏi: “Nàng muốn ?”
Khanh Linh khựng lại: “Ta ?”
“Vậy thì được.” Giọng điệu Cố Vọng cực nhẹ, hắn giơ tay chạm vào tóc Khanh Linh, cười nói: “Cho dù nàng có chết thì cũng phải chết ở cạnh .”
Khanh Linh: “…”
Nói gì vậy hả? Ngươi tỉnh lại , bây giờ phải đang ở trong sách !
Chủ Thần có chút tin ̀, Cố Vọng trải qua nhiều biến như vậy, có thể sợ những thứ chỉ liên quan tới Khanh Linh được chứ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/cuu-vot-phat-tu-la-cai-hac-tam-lien/486.html.]
Mắt thấy Cố Vọng lại sắp nổi điên, Khanh Linh véo mu bàn tay của hắn một cái: “Ngươi mau tỉnh lại .”
hình ảnh bên trong màn sáng vẫn đang tiếp tục.
Lần này thứ xuất hiện bên trong chính là kiếm của Lâm Ngân Chi đ.â.m vào thể Cố Vọng, Cố Vọng rơi vào khe nứt kỳ dị.
Động ́c của Khanh Linh đột nhiên dừng lại, nàng dại nhìn một màn màn sáng , có chút biết làm , cũng có chút hoang mang bối rối, lại thế này?
Nga
Sao có thể như vậy?
Chỉ là chớp mắt hình ảnh lại đổi.
Lần này là hình ảnh Chủ Thần và Cố Vọng, Chủ Thần cười hỏi hắn: “Nếu như nàng biết ngươi vẫn nhảy vào chỗ đó, ngươi đoán xem nàng sẽ nghĩ gì đây?”
Khanh Linh chậm ̃i đầu nhìn Cố Vọng.
Biểu cảm vốn đang sắp sửa nổi điên của Cố Vọng cũng dừng lại.
Trên hình ảnh dường như lại xuất hiện một màn ban đầu.
Đầu ngón tay mảnh khảnh chậm ̃i chạm vào , giọng nói cũng vang lên: “Ta sẽ đối xử tốt với ngươi nữa.”
Màn sáng đột nhiên biến mất.
Lúc này Cố Vọng cũng lập tức tỉnh ́o trở lại, màu đỏ trong mắt vẫn rút , mí mắt hắn giật nhẹ một cái, nhẹ giọng gọi cô: “A Linh."