Cứu vớt phật tu là cái hắc tâm liên - 453
Cập nhật lúc: 2024-10-11 10:33:16
Lượt xem: 0
Ngay sau đó là tiếng sấm đinh tai nhức óc, kèm theo tia chớp chiếu sáng khắp không trung, tiếng sóng biển ngập trời, nước biển như thể muốn bao phủ toàn bộ nơi này.
Kiếp nạn vạn năm của Ninh Khiêu đã tới.
Khanh Linh giương mắt nhìn sang, phản xạ có điều kiện lập tức ngăn Cố Vọng ở sau lưng.
Nàng rút tay mình về, không để ý đến ánh mắt như muốn ăn thịt người của Cố Vọng ở đằng sau.
Trong khoảnh khắc tiếng sấm vang lên, Ninh Khiêu lập tức nhìn về phía Cố Vọng.
Ma khí xung quanh tăng vọt, nham thạch nóng chảy ở trong khe nứt kỳ dị xém chút nữa đã hòa tan huyền băng xung quanh, Ma vật bên trong như là cực kỳ hưng phấn, đang nghênh đón khách quý của chúng nó.
Khanh Linh rõ ràng cảm giác được ma khí của người phía sau cũng theo ma khí xung quanh tăng vọt mà trở nên không ổn định.
Quỷ khí lập tức quấn quanh đầu ngón tay nàng, nháy mắt trói chặt lấy Ninh Khiêu.
“Cố Vọng.” Nành ngay cả đầu cũng không quay lại, khẽ lên tiếng: “Quay về đi.”
Nga
Cố Vọng ở sau lưng nàng cúi người, cầm lấy tay nàng, không cho nàng động đậy dù chỉ một chút: “Về đâu?”
“A Linh, nàng muốn quay về đúng không?” Giọng điệu hắn khó hiểu: “Tới đây gặp ta là vì để hoàn thành nhiệm vụ, sau đó sẽ trở về nơi vốn thuộc về nàng đúng không?”
Khanh Linh hơi nghiêng đầu, nhìn người đang kề sát vai mình, chân thành nói: “Không phải.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/cuu-vot-phat-tu-la-cai-hac-tam-lien/453.html.]
Nàng nói: “Không phải vì trở về, ta chỉ hy vọng sau này ngươi có thể sống tốt.”
Nàng dừng một chút rồi nói tiếp: “Nhưng điều này không liên quan tới tình yêu."
Cố Vọng cụp mắt, khẽ cười: “Ta sống tốt, nhưng chuyện khiến ta sống tốt nàng lại không làm?”
“A Linh, đã như vậy,” Hắn đứng thẳng người dậy, kéo Khanh Linh về phía trước mấy bước, nhìn vực sâu vạn trượng dưới lòng bàn chân: “Chi bằng nàng cùng ta xuống dưới, như vậy cũng rất tốt, không phải sao? Ta thấy nàng ở Ma Thành cũng rất vui vẻ.”
Khanh Linh sửng sốt.
Cố Vọng đang phát điên gì vậy?
Cố Vọng cong môi: “Lần trước dẫn nàng đến Ma Thành ta đã nghĩ, nếu như sau này chúng ta có thể sống luôn ở đó thì tốt quá.”
“Cho nên ta mới dẫn nàng tới chỗ đó, nhưng hết lần này tới lần khác nàng không chịu nghe lời, một lòng muốn rời đi.”
“Cùng nhau xuống dưới đi, sau này chúng ta sẽ bị ràng buộc ở đó hàng vạn năm, không tốt sao?”
Khanh Linh nhìn ra vẻ nghiêm túc trong mắt hắn, Cố Vọng không phải đang nói đùa, hắn là nghiêm túc.
Nàng có rơi vào đó hay không đều không sao hết, dù sao nàng cũng sẽ rời đi.
Nhưng Cố Vọng thì không được.