cũng chỉ như thế thôi, đã đến Quỷ Giới, nếu nàng muốn làm gì đó thì cho dù Ninh Chiêu có dẫn theo nhiều người cũng vô dụng.
Khan Linh ngồi băng ghế đá: “Ninh Thiếu chủ.”
Ninh Chiêu cũng tới, ngồi xuống mà trực tiếp thẳng vào vấn đề: “Quỷ chủ có chuyện gì cứ nói thẳng, đừng ngaih.”
Nga
“Không phải đã sớm nói nguyên nhân rồi ?” Khanh Linh ngước mắt lên, cười nhạt nói: “Ngươi quên nhanh ?”
Ninh Chiêu quan sát hoàn cảnh xung quanh, Quỷ Giới này có nhiều nhân khí bằng Ma Giới, quá mức âm u.
ngờ nơi còn gieo trồng mấy cọng hoa cỏ, ở một nơi âm u lại có thêm mấy phần sáng sủa linh động, tựa như người trước mặt này.
Rõ ̀ng là Quỷ chủ nhưng chói sáng hơn tất cả mọi thứ ở Cấm Nhai , giống như một viên minh châu.
Ninh Chiêu bất chợt mỉm cười, ngồi xuống trước mặt Khanh Linh: “Ngươi rất quan tâm đến hắn.”
Khanh Linh gật đầu, hề che giấu.
Ninh Chiêu bày biểu cảm ‘ đã sớm nhìn thấu’: “Đã như thế, là mẫu của hắn, phải ngươi cũng nên gọi một tiếng trưởng bối ?”
Khanh Linh hiểu, ai cho Ninh Chiêu tự tin.
Tiểu Kim Uyên che miệng lại, giả bộ kinh ngạc nói: “Ồ, vậy mà ngươi lại là mẫu của Cố Vọng?”
Ninh Chiêu còn kịp lên tiếng, Tiểu Kim Uyên quái gở nói: “Ta cứ tưởng hắn chui ở đất lên.”
Mặc dù Tiểu Kim Uyên thỉnh thoảng mặt, nhưng lúc khác chắc chắn sẽ có người kể chuyện cho nó .
Cho nên có một số chuyện của Cố Vọng nó cũng biết.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/cuu-vot-phat-tu-la-cai-hac-tam-lien/442.html.]
Nói cũng hợp lý.
Tiểu Kim Uyên: “Mỗi lần hắn bị thương đều là do ngươi làm, còn tưởng rằng A Linh của chúng mới là mẫu của hắn đấy chứ.”
“Chậc chậc chậc, quả là biết xấu hổ.”
Khanh Linh mấp máy môi, thể đè nén ý cười của mình.
Nét mặt Ninh Chiêu đổi, ngờ mình lại bị mảnh gỗ này giáo huấn.
Khanh Linh xoa đầu Tiểu Kim Uyên, nói: “Cố Vọng có mẫu .”
Ninh Chiêu cười lạnh: “Ngươi nói có là ? Ta làm tất cả cũng chỉ vì muốn tốt cho .”
“Sau này cả Ma Giới đều là của .”
“Ngươi là Quỷ chủ, ngươi đối xử tốt với như thế phải là thích đó chứ?” Ninh Chiêu nói: “Như rất tốt, đến lúc đó là Ma Chủ của Ma Giới, ngươi là Quỷ chủ, chẳng phải là trời đất ̣o nên ?”
Khanh Linh: “…”
Lối suy nghĩ đúng là.
Nàng thản nhiên nói: “Ta chỉ biết đó là chuyện hắn muốn làm.”
Ninh Chiêu thèm để ý đáp: “Không liên quan, chỉ cần thành công thì sẽ đồng ý.”
Khanh Linh bình tĩnh giương mắt: “Ninh Chiêu, ngươi thật đúng là trường trí nhớ.”
“Người mà che chở, ngươi thử động vào hắn một chút xem.”