Nếu như Cố Vọng rơi vào khe nứt kỳ dị, cứ thế hết kịch bản trong sách cô cũng sẽ rời , như vậy ngày nếu đám người Ma Giới lại ngóc đầu trỗi dậy thì chuyện gì sẽ xảy ?
Nàng đã tiếp nhận nhiệm vụ vào thế giới này, nếu nhiệm vụ thành công thì thế giới này sẽ lập tức biến thành một thế giới chân thật, tiếp tục vận hành.
Nếu như người của Ma Giới ngóc đầu trỗi dậy, vậy chừng vẫn sẽ có tình tiết khe nứt kỳ dị tiếp theo, dứt được hậu hoạn.
Nghĩ tới đây, chân mày Khanh Linh khẽ nhíu .
Trước đây nàng hề nghĩ đến vấn đề này.
Thư Nhất được nửa câu của nàng, dường như hiểu điều gì đó, vẻ mặt nghiêm túc : “Linh Linh, cô chỉ cần làm đúng nội dung nhiệm vụ là được rồi.”
Khanh Linh thắc mắc: “Quan chấp sự, nhiệm vụ của phải là để cho hắn nhập ma ?”
“Đúng là như thế…”
chỉ cần làm một phần nhiệm vụ quan trọng của kịch bản là được rồi, mấy khác cũng sẽ làm những nhiệm vụ còn lại.
Khanh Linh nở nụ cười nhạt: “ biết rồi.”
Nàng biết cái gì chứ?
Thư Nhất còn muốn nói gì đó, nhưng Khanh Linh đã chuẩn bị người rời .
“Cô đó?”
“Về Cấm Nhai.” Khanh Linh đầu, lễ phép nói: “Chuyện ở Ma Thành cảm ơn ngài.”
Biểu cảm mặt Thư Nhất dịu lại, nhưng vẫn thở dài: “Cô cần phải khách sáo với như vậy.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/cuu-vot-phat-tu-la-cai-hac-tam-lien/436.html.]
Khanh Linh lắc đầu, lại nói: “Bây giờ nên làm nhiệm vụ của mình.”
“Không phải quan chấp sự còn muốn điều tra chuyện của Lâm Ngân chi ?”
Thư Nhất chút sửng sốt, cuối cùng vẫn gật đầu: “Cũng sắp xong , chờ tình tiết kịch bản của cô kết thúc là có thể dẫn cô cùng rời .”
Khanh Linh cong mắt đáp: “Được.”
Lần này Thư Nhất tới còn dẫn theo Tiểu Kim Uyên.
Sau khi Khanh Linh ôm Tiểu Kim Uyên trở lại Cấm Nhai thì nó mới tỉnh lại, lẩm bẩm: “Sao cứ có cảm giác mình đã ngủ lâu nhỉ.”
Nó cơ bản biết mình đã rời khỏi Cấm Nhai rất nhiều ngày, bây giờ mới trở về.
Khanh Linh khẽ cười, véo mặt nó một cái: “Đúng, rất lâu đó.”
Tiểu Kim Uyên nhảy khỏi chậu cây, thấy vị Tiên tôn trước đó thì nghi ngờ, nhưng cũng hỏi nhiều.
Nga
Khanh Linh bế nó tới trước mặt mình, đưa cho nó một chút điểm tâm: “Tiểu Kim Uyên.”
Tiểu Kim Uyên thấy cô nghiêm túc, cũng bắt đầu nghiêm túc theo: “Sao vậy?”
Khanh Linh sờ sờ lỗ tai, biết lời này nên nói thế nào.
Nàng sắp rời , lại thể mang Tiểu Kim Uyên theo được, khi nàng rồi Tiểu Kim Uyên nên đây?
“Nếu như đưa ngươi khỏi Thần Cảnh thì ngươi muốn ?”
Tiểu Kim Uyên mảy may phát giác, thở hổn hển suy nghĩ một hồi đáp: “Ta cũng biết nữa.”
Khanh Linh lại hỏi: “Vậy ngươi có đồng ý theo Cố Vọng ?”