Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Cứu vớt phật tu là cái hắc tâm liên - 434

Cập nhật lúc: 2024-10-10 20:06:32
Lượt xem: 0

Khanh Linh nghe Cố Vọng im lặng hồi lâu rồi chợt cất tiếng cười, cũng không nói là phải hay không.

Vô Khuynh trưởng lão lại giống như đã nhận được câu trả lời chính xác, ông ta gật đầu: “Là chuyện tốt.”

Cố Vọng trước nay luôn là một ẩn số ở Vô Trần Sơn, thậm chí là trong toàn bộ Tiên Môn.

Mặc dù Vô Khuynh trưởng lão vẫn tận lực áp chế d.a.o động huyết mạch của hắn, nhưng cũng biết chuyện này cuối cùng vẫn do hắn tự quyết định.

Cho nên từ trước đến nay, ông ta đều dẫn dắt Cố Vọng gia nhập Phật Môn.

Cố Vọng tỉnh táo hơn bất kỳ ai, đến tận hôm nay chưa từng đặt chân vào Điện Bảo Hoa này nửa bước.

Bây giờ hắn không bước vào cửa Phật, nhưng cũng không vào Ma Giới.

Đây quả thực là một chuyện tốt, những thứ khác có muốn cưỡng cầu cũng không được.

Cố Vọng từng nói nếu như ngày nào đó hắn không thể khống chế được bản thân, vậy thì cứ tiêu diệt hắn đi.

Khi đó Vô Khuynh trưởng lão đã hiểu, thật ra hắn đã chuẩn bị sẵn từ sớm, bất cứ lúc nào cũng có thể rời đi.

Mặc dù ông ta không thân với vị đồ đệ này, việc thu nhận hắn vào cửa Phật chẳng qua cũng chỉ vì cân nhắc đến muôn dân bá tánh.

Nhưng ông ta cũng sẽ không trơ mắt nhìn hắn đi chết, vì suy cho cùng Cố Vọng cũng là một trong những bá tánh.

Phật độ vạn vật, Cố Vọng cũng không ngoại lệ.

Người chỉ cần có nhớ nhung thì sẽ lo lắng rất nhiều thứ, một khi có lo lắng, vậy thì sẽ không dễ dàng từ bỏ.

“Đứng lên đi.” Vô Khuynh trưởng lão đi tới: “Con nói mấy ngày nữa không nên đi ra ngoài là sao?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/cuu-vot-phat-tu-la-cai-hac-tam-lien/434.html.]

Nga

Cố Vọng đứng dậy: “Con đã tính cho sư phụ một quẻ, mấy ngày nay sư phụ không nên đi ra ngoài.”

Lời này vừa nghe đã biết nói bừa.

Có điều Vô Khuynh trưởng lão chỉ liếc mắt nhìn hắn, cười nói: “Nếu đã như vậy thì không đi ra ngoài nữa.”

Cố Vọng không muốn nói nhiều lời, chỉ hơi cúi đầu: “Vậy con lui xuống trước.”

Vô Khuynh trưởng lão gật đầu, lại nhẹ nhàng thở dài nói: “Vọng Nhi, mấy năm nay con đều một thân một mình, nhưng đã nhập hồng trần thì sẽ là chuyện của hai người, đừng đi chệch hướng.”

Động tác của Cố Vọng hơi khựng lại, “vâng” một tiếng.

Thấy Cố Vọng đã rời đi, nhưng Khanh Linh không hề tiến lên.

Thư Nhất cũng nghe được một đoạn hội thoại này, thấy người bên cạnh im lặng, con ngươi của hắn bỗng trầm xuống: “Linh Linh.”

Khanh Linh: “Hửm?”

Thư Nhất mỉm cười hỏi: “Cô tới đây để nhìn hắn sao?”

“Không phải.” Khanh Linh cũng không đuổi theo Cố Vọng, mà là đứng tại chỗ nhìn Vô Khuynh trưởng lão lần nữa trở về Điện Bảo Hoa.

Thư Nhất hỏi: “Vậy thì là sao?”

Bởi vì nàng muốn nhìn thử xem, nếu Cố Vọng biết Vô Khuynh trưởng lão bị hắn liên lụy mà chết thì hắn sẽ làm thế nào.

Hắn không muốn để Vô Khuynh trưởng lão chết.

 

Loading...