Cứu vớt phật tu là cái hắc tâm liên - 385
Cập nhật lúc: 2024-10-10 18:51:19
Lượt xem: 0
Ngay lúc Khanh Linh sắp sửa ra tay, cả Hoàng thành đột nhiên rung lắc dữ dội, như muốn sụp xuống.
Nét mặt Cố Vọng bỗng nhiên trầm xuống, lập tức giữ c.h.ặ.t t.a.y Khanh Linh lại.
Dường như hắn có nói gì đó nhưng Khanh Linh không nghe được, nàng bị một chùm tia sáng chói mắt làm mắt híp lại.
Chờ đến khi tầm mắt lần nữa rõ ràng, Khanh Linh lại phát hiện bản thân đã trở lại lúc bắt đầu ảo cảnh này, vẫn là vườn hoa kia, vẫn là những cung nhân đó.
Nga
Bên trong đình là Lâm Ngân Chi đang viết chữ.
Mà Tam hoàng tử và Tam công chúa cũng đang dẫn người chạy tới đây.
Có điều lần này khác biệt, biểu cảm trên mặt Tam hoàng tử và Tam công chúa đã đổi thành lo lắng, bọn họ vội vàng chạy về phía Lâm Ngân Chi: “Thất đệ!”
Lâm Ngân Chi cũng sớm buông bút xuống.
Y đứng dậy nhìn hai người đang đi tới, mặt mày khẽ thay đổi: “Tam ca, Tam tỷ tỷ.”
Tam hoàng tử liếc mắt nhìn hai bên, căng thẳng hỏi: “Ma Tộc đó đâu rồi! Quỷ chủ đâu!”
Lúc này Khanh Linh mới phát hiện mình vẫn là trạng thái hư thể, bọn họ không nhìn thấy mình.
Lâm Ngân Chi đáp: “Hắn đang ở trong lãnh cung.”
“Quỷ chủ là đồng bọn của hắn, các ngươi tuyệt đối không được giao Hồn Châu ra.”
Giọng điệu này.
Khanh Linh không nhịn được muốn nhìn xem biểu cảm của Lâm Ngân Chi, nhưng lại không thể hành động thiếu suy nghĩ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/cuu-vot-phat-tu-la-cai-hac-tam-lien/385.html.]
Cho dù người khác không nhìn thấy nàng thì nàng cũng vẫn phải ẩn giấu cảm giác tồn tại của mình, chậm rãi di chuyển qua đó.
“Sao lại như thế?” Tam công chúa hỏi: “Đây là đâu?”
Khanh Linh: “?”
Nơi này không phải là ảo cảnh của các ngươi sao?
Lâm Ngân Chi đáp: “Đây là ảo cảnh ta thiết lập ra để cứu các ngươi.”
Tam hoàng tử và Tam công chúa đồng loạt sửng sốt, ngơ ngác.
Khanh Linh cũng nghĩ không ra.
Cứu… Lâm Ngân Chi cũng muốn Hồn Châu, hay là nói lòng chính nghĩa của y đã khiến y hối hận, không muốn gi.ế.t ch.ế.t ca ca tỷ tỷ của mình để lấy hạt châu kia?
“Thất đệ…”
Hắn ta còn chưa dứt lời, Lâm Ngân Chi đã quay đầu lại nói: “Hồn Châu tuyệt đối không thể đưa cho Lâm Ngân Chi ở ngoài kia.”
Khanh Linh: “…”
Tam hoàng tử và Tam công chúa: “?”
Trên mặt bọn họ đều xuất hiện vẻ mờ mịt, hoàn toàn là dáng vẻ ngươi đang nói gì vậy, sao chúng ta nghe không hiểu.
Tam hoàng tử hỏi: “Đệ đang nói gì vậy?”
Lâm Ngân Chi trầm giọng nói: “Người ở bên ngoài kia thật sự không phải ta.”
Lâm Ngân Chi thấy huynh trưởng và tỷ tỷ của mình vẫn còn mờ mịt, đành phải bắt đầu giải thích: “Thật ra năm đó lúc trong cung gặp chuyện không may, ta cũng giống như mọi người ch.ế.t ở bên trong trận chiến loạn kia.”