Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Cứu vớt phật tu là cái hắc tâm liên - 352

Cập nhật lúc: 2024-10-10 17:30:58
Lượt xem: 1

“Chẳng phải hắn cũng muốn đi vào thí luyện sao?” Cố Vọng hơi đăm chiêu hỏi: “Hắn không cần đăng ký ghi danh à?”

“Hình như không cần.”

Hôm nay Thư Nhất chỉ dặn nàng nhớ đi Thư Các đăng ký rồi lĩnh ngọc bài, nếu hắn muốn tới thì sẽ không bảo nàng đến đây trước, Khanh Linh lắc đầu: “Ta không rõ lắm.”

Cố Vọng: “Vậy ư.”

“Vẫn là A Linh có lòng, còn nhớ đến ta.” Hắn khẽ mỉm cười, giọng nói mang theo chút ý tứ sâu xa: “Nếu không, e rằng ta chết ở đâu cũng không ai biết đến.”

Khanh Linh không khỏi quay đầu liếc nhìn hắn, nghiêm túc nói: “Sẽ không.”

Nếu Cố Vọng đã nói như vậy với nàng, nàng đã đồng ý rồi thì sẽ không để hắn xảy ra chuyện gì ở đây.

Ngày mai là thí luyện, lúc này Thư Các có không ít người vây quanh.

Khi Khanh Linh và Cố Vọng vừa đến đã nghe thấy một giọng nói vui vẻ: “Cố huynh!”

Cố Vọng vui vẻ nhướng mày, theo giọng nói nhìn qua thì thấy Tống Đoan đang xếp hàng ở trong hàng người lách người ra, phe phẩy quạt nói: “Không ngờ Cố huynh cũng đến đây, lần này chúng ta có bạn đồng hành rồi!”

Cố Vọng miễn cưỡng nói: “Chúng ta sao?”

Tống Đoan gật đầu: “Ta và Lâm huynh, còn có Vũ Yên cô nương đi cùng nữa, Cố huynh, ngươi cũng đi cùng đi!”

Tên khờ khạo này đến nay vẫn hết sức tin tưởng Cố Vọng và Lâm Ngân Chi có quan hệ rất tốt.

Khanh Linh khẽ thở dài.

Ở trước mặt mọi người Khanh Linh không thể sử dụng cách của Quỷ tu để ẩn giấu cảm giác tồn tại của mình, vì vậy nàng chỉ đứng đây mà đã dẫn đến không ít người chú ý, bao gồm cả Tống Đoan.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/cuu-vot-phat-tu-la-cai-hac-tam-lien/352.html.]

“Vị này chính là?”

Tống Đoan chỉ cảm thấy tò mò, bên cạnh Cố Vọng ngoài Khanh Linh ra hình như chưa từng xuất hiện người nào khác, bất kể là nam hay nữ.

Ngày ấy Cố Vọng từ Nam Sở Môn rời đi vẻ mặt không được tốt lắm, lúc này người bên cạnh lại thay đổi, thảo nào làm Tống Đoan suy nghĩ nhiều.

Cố Vọng không trả lời, ngược lại nhìn về phía Khanh Linh, dáng vẻ kia như đang chờ nàng tự trả lời.

Khanh Linh đành phải lên tiếng: “Ta là bằng hữu của hắn.”

Cố Vọng mỉm cười.

Tống Đoan cười gượng hai tiếng: “Bằng hữu…”

Khanh Linh cũng từng nói với hắn rằng muốn làm bằng hữu của Cố Vọng, nhưng hình như đến cuối cùng còn cãi nhau, chuyện này lại càng vi diệu hơn.

Lại nhìn đến thái độ niềm nở của Cố Vọng lúc này, so với Khanh Linh thật sự là khác biệt giữa ngày và đêm.

Nga

Vẻ mặt Tống Đoan phức tạp: “Ta tên Tống Đoan.”

“Ta tên Thư Linh.”

Cũng tên là Linh sao?

Tống Đoan có chút nghi ngờ, nhưng vẫn hỏi: “Vậy các ngươi…”

“Không cần.” Cố Vọng lạnh nhạt lên tiếng: “Ta chỉ đồng hành cùng vị bằng hữu này.”

Đã nói đến nước này rồi, Tống Đoan cũng không khuyên nhiều, hắn lại liếc mắt nhìn tiểu cô nương xinh đẹp này, trong lòng cảm thấy đáng tiếc cho Khanh Linh.

Sau khi cáo từ, Tống Đoan lặng lẽ lấy ngọc giản ra.

Loading...