Động ́c bóp cổ thuần thục như , chắc chắn là Cố Vọng.
Khanh Linh khẽ nhíu mày: “Cố Vọng?”
rõ ̀ng Thư Nhất đã dịch dung cho nàng rồi, Cố Vọng lại nhận được? Lâm Ngân Chi còn nhìn nữa mà.
Bàn tay cổ nàng lạnh lẽo, giống như xuyên thấu vào da, Cố Vọng : “Hửm?”
Những lời Thư Nhất nói lại lần nữa hiện lên trong đầu, Khanh Linh im lặng chốc lát, bình tĩnh thương lượng với hắn: “Trước thả rồi hẵng nói ?”
Đã có tiền lệ, chỉ cần nghĩ đến chuyện bản bị ôm vào lòng, Khanh Linh cứ cảm thấy tự nhiên.
Cố Vọng cười khẽ một tiếng: “Cứ nói thế .”
Tình huống như nên kéo dài quá lâu, Khanh Linh định trói buộc , nhưng Cố Vọng lại đoán được nàng muốn làm gì, đè cổ tay nàng xuống: “Sao ? Mới mấy ngày mà đã bị ai mê đảo thần hồn, muốn tay với ?”
“…” Mặt Khanh Linh càng nhăn nhó hơn: “Ta sắp…”
“Ngươi sắp nổi giận chứ gì?”
Nàng nói được một nửa, Cố Vọng đã nói tiếp lời còn lại, hắn nói: “Ta cũng đang tức giận, chúng thứ tự , tiên để nói rõ chuyện của .”
Khanh Linh giật mình, cái này mà cũng có thứ tự trước nữa à?
Ngươi tức xong rồi mới tới tức ?
Giọng điệu của hắn hòa nhã hơn những lúc khác, Khanh Linh biết rõ bình thường những lúc như mới là nguy hiểm nhất.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/cuu-vot-phat-tu-la-cai-hac-tam-lien/331.html.]
Nga
Hiện ̣i Cố Vọng lại có thể thần biết quỷ xuất hiện ở Vân Cửu Phong. Bản chính là một ẩn .
Bây giờ Thư Nhất vẫn trở lại, Khanh Linh suy nghĩ một lát, thở dài nói: “Ngươi tức giận chuyện gì?”
Cố Vọng cong môi, nhìn sườn mặt người nọ.
Có khác , nếu phải người nàng có viên Phật châu đó, có lẽ ngay cả hắn cũng nhận được.
Chạy theo khác , còn dịch dung, đây là sợ ai nhận ? Lúc này Cố Vọng hận thể nuốt nàng vào bụng, để nàng trở thành của .
nếu thật sự làm vậy, với tính cách nói một hai này của Tiểu Quỷ Chủ, nói chừng ngay cả mặt hắn nàngbcũng thấy nữa.
Nghĩ đến đây, Cố Vọng giấu sắc thái ̀n bạo trong mắt.
Xích đu vẫn đang đong đưa đột nhiên ngừng lại, hắn buông bàn tay nắm giữ Khanh Linh .
Khanh Linh gần như ngay lập tức nhảy khỏi .
Đầu ngón tay Cố Vọng khẽ nhúc nhích, cuối cùng vẫn nhịn xuống.
Khanh Linh đứng vững mặt đất, bấy giờ mới đầu nhìn người xích đu.
Dưới bóng đêm, hắn chậm ̃i đu đưa xích đu, sắc mặt hình như ́i, thể miễn cưỡng dựa vào một bên dây thừng của xích đu, mắt buông thõng, cười nhìn nàng: “Không phải ngươi luôn tự cho mình là người giữ chữ tín nhất ?”
Cố Vọng nghiêng đầu: “Sao đau đớn mấy ngày nay lại thấy bóng dáng ngươi ?”