Cứu vớt phật tu là cái hắc tâm liên - 328
Cập nhật lúc: 2024-10-10 17:13:01
Lượt xem: 3
Tuy nói người làm nhiệm vụ đến một thế giới nhiệm vụ mới, nhưng thế giới này sẽ tự động dung hợp dung mạo của người làm nhiệm vụ, cho nên sự khác biệt của thân thể xuyên qua và bản gốc vốn không quá lớn.
Nhưng mỗi thân phận chung quy cũng không giống nhau, vì thế khi ở thế giới này, Khanh Linh tất nhiên phải giống với Qủy tu, da trắng môi đỏ.
Lúc này dáng vẻ thay đổi, mất đi không ít đặc thù của Quỷ tu, không còn diễm lệ như trước nữa.
Cả người uyển chuyển dịu dàng, giống như ngọc lưu ly động lòng người chỉ cần chạm mạnh một chút sẽ lập tức vỡ nát.
Khanh Linh sờ lên mặt mình, ngược lại không có phản ứng quá lớn, đối với nàng dung mạo không quá quan trọng.
Lúc này chỉ cần không nhận ra là được.
Vân Cửu Phong nằm trên núi tuyết, đỉnh núi tuyết đọng quanh năm, cực cao cực lạnh, lại hệt như cõi Tiên trong mây.
Khanh Linh nhìn cảnh tượng xung quanh, gần như lập tức hiểu ra vì sao đạo phục của Vân Cửu Phong lại là màu trắng, bởi vì như vậy mới có thể dung hợp hoàn mỹ với ngọn núi này.
Xe tiên của Thư Nhất vừa mới dừng lại, tức thì có người đi lên đón tiếp: “Thư Nhất Tiên Tôn.”
Khanh Linh liếc mắt nhìn thì thấy đạo bào trên người những kẻ này giống với của Cổ Vũ Yên và Lâm Ngân Chi, có lẽ bọn họ cũng là đệ tử ở đây.
Thư Nhất gật đầu, sau đó nhìn Khanh Linh ở sau lưng, duỗi tay ra: “Xuống đi.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/cuu-vot-phat-tu-la-cai-hac-tam-lien/328.html.]
Lúc này, ánh mắt mọi người đều tập trung vào người Khanh Linh.
Thư Nhất Tiên Tôn vốn là sư huynh của chưởng môn Vân Cửu Phong, tu vi cao thâm khó dò, trước giờ vẫn luôn bế quan, nhưng mấy ngày nay vừa xuất quan đã xuống núi, đến khi quay về còn dẫn theo một tiểu cô nương.
Tiểu cô nương này có khuôn mặt làm người yêu thích, vừa lanh lợi lại ngoan ngoãn hiền lành.
Trong lòng nàng còn ôm một gốc cây không rõ tên, khó lòng khiến người ta không ghét bỏ.
Nga
Khanh Linh chống lại ánh mắt của mọi người, có chút ngập ngừng.
Nàng không chạm vào tay Thư Nhất, tự mình vịn vào cửa xe rồi bước xuống, học theo giọng điệu của mọi người nhẹ giọng nói: “Cảm tạ Tiên Tôn.”
Thư Nhất mặt không cảm xúc rút tay về, ừm một tiếng, quay sang nói với những đệ tử kia: “Đây là đệ tử thân truyền lần này ta xuất quan thu nhận, tên là Thư Linh.”
Đệ tử thân truyền của sư huynh chưởng môn ư?
Nếu vậy chẳng phải vai vế cũng ngang hàng với đám thủ tịch đệ tử Lâm Ngân Chi sao?
Thư Linh?
Nàng chỉ tạm thời ở lại đây mấy ngày, sao Thư Nhất phải nhọc lòng cho nàng một thân phận? Đến lúc nàng rời đi chẳng phải thân phận này sẽ khó xử lý sao ?