Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Cứu vớt phật tu là cái hắc tâm liên - 326

Cập nhật lúc: 2024-10-10 17:11:23
Lượt xem: 4

Thư Nhất im lặng một hồi, lựa chọn nói ra sự thật: “Cố Vọng của hiện tại… hình như đã có một chút suy nghĩ không nên có với cô.”

Điều này mà tổng cục cũng có thể phát hiện ra sao?

Khanh Linh đột nhiên mở to hai mắt, cho nên mới nói, quả nhiên là Cố Vọng đã hiểu lầm!

Nàng hơi lo lắng: “Hình như hắn có chút hiểu lầm tôi.”

Có điều nàng còn chưa kịp giải thích, Thư Nhất lại hơi bất ngờ nhìn nàng: “Hiểu lầm gì?”

“Có lẽ là do cách biểu đạt của tôi.” Khanh Linh hơi buồn bực: “Có lẽ hắn cho rằng tôi thích hắn.”

“Vậy cô có thích hắn không?”

Khanh Linh lắc đầu.

Thư Nhất dừng lại, bất chợt mỉm cười, dịu dàng nói: “Đã như vậy, hiểu lầm cũng tốt.”

Khanh Linh: “?”

Thư Nhất: “Vì nếu bây giờ hắn biết cô không thích hắn, vừa vặn hắn cũng có thể chặt đứt những ý niệm không nên có, dù sao cuối cùng cô cũng phải rời đi mà?”

Khanh Linh không lên tiếng, nhưng nàng cảm giác hiểu lầm này cần phải giải thích cho rõ ràng.

“Ở trong nội dung tiếp theo của cốt truyện, trong khoảng thời gian ngắn sẽ không có suất diễn của Cố Vọng.” Thư Nhất kiên nhẫn giải thích cho nàng: “Trước tiên cô cứ để hắn bình tĩnh một thời gian, hắn tự nhiên sẽ buông xuống. Nếu bây giờ cô đi tìm hắn, chẳng phải sẽ khiến cho hắn thêm hi vọng hơn sao?”

Nga

Khanh Linh không quá đồng ý với cách nói này: “Nhưng hiểu lầm được gỡ bở sẽ tốt hơn”.

“Không nên.” Thư Nhất lắc đầu.

“Hơn nữa, ngày đó ở Ma Thành ta nhìn thấy hắn …” Thư Nhất nói đến đây, khẽ chau mày: “Nhân lúc cô không đề phòng đã hôn cô.”

Khanh Linh: “!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/cuu-vot-phat-tu-la-cai-hac-tam-lien/326.html.]

Nàng ngây ngốc nhìn Thư Nhất, cho nên lời Cố Vọng nói là sự thật sao.

Không đúng, hắn nói ngược, là hắn chủ động trước.

Thư Nhất thở dài, an ủi nàng: “Cho nên, nếu bây giờ hắn đã hiểu được ý cô thì cô cũng phải khiến cho hắn tỉnh táo lại, thừa dịp lúc này vẫn chưa sâu đậm, qua một đoạn thời gian rồi sẽ ổn thôi.”

Có cái tiền đề này, Khanh Linh hơi do dự.

Thư Nhất: “Hơn nữa Lâm Ngân Chi là trung tâm của quyển sách này, nếu như Lâm Ngân Chi xảy ra vấn đề thì thế giới này cũng sẽ không tồn tại. Cố Vọng có bị hủy diệt hay không cũng không quan trọng, đúng không?”

Không đúng.

Trong lòng Khanh Linh phủ nhận, thật ra mục đích ban đầu của nàng là không muốn nhìn thấy Cố Vọng hắc hóa.

Nàng cảm thấy dù là ai cũng không nên bị vứt bỏ, mà không phải vì hắn sẽ hủy diệt thế giới.

Nhưng tình trạng hiện tại của Cố Vọng, nàng quả thực có chút không xác định được.

Hơn nữa tạm thời không có suất diễn của Cố Vọng, những gì Thư Nhất nói cũng chỉ có giá trị tham khảo.

“Cho nên trong khoảng thời gian này, trước tiên cô đi cùng ta đến Vân Cửu Phong điều tra rõ chuyện của Lâm Ngân Chi đi.” Thư Nhất ấm giọng nói: “Đến lúc đó Cố Vọng bình tĩnh lại, tới suất diễn của hắn thì cô xuất hiện là được rồi.”

Khanh Linh im lặng.

Thư Nhất đến bên cạnh nàng, nhẹ giọng nói: “Nếu nhân vật trong sách có tình cảm quá mức khác với người làm nhiệm vụ thì hậu quả sẽ rất nghiêm trọng. Những thứ này cô ở tổng cục cũng đã nhìn thấy không ít rồi đúng không?”

Những người làm nhiệm vụ đó vĩnh viễn phải lưu lại trong sách, trở thành một phần của quyển sách.

Hoặc là sau khi người làm nhiệm vụ rời đi rồi thì thế giới trong sách sẽ sụp đổ.

Thư Nhất thở dài: “Nếu như đến cùng không được nữa, ta sẽ đưa cô về trước, những chuyện khác cứ giao cho ta.”

“Được.” Khanh Linh mím môi: “Chúng ta đi Vân Cửu Phong trước.”

Loading...