Cứu vớt phật tu là cái hắc tâm liên - 314
Cập nhật lúc: 2024-10-10 17:02:54
Lượt xem: 2
Khanh Linh: “…”
Thì đúng là có như thế, nhưng mà từ trong miệng hắn nói ra lại rất kỳ quái.
Ngươi đỏ lỗ tai gì chứ?
Khanh Linh giương mắt nhìn mặt trời gay gắt chiếu xuống, cảm thấy có lẽ là hắn bị nóng, nàng châm chước một lát rồi nhẹ giọng nói: “Bởi vì ta xem ngươi là bằng hữu, cho nên mới muốn bảo vệ ngươi…”
Nga
Nàng còn chưa nói xong, Cố Vọng đã bỏ cái tay đang chống cằm xuống, hoàn toàn là dáng vẻ để ta xem ngươi bịa chuyện thế nào.
Khanh Linh muốn kết thúc đề tài, không nóng không lạnh nói: “Mặc dù ngươi không coi ta là bằng hữu, nhưng ta luôn cảm thấy ngươi người này khá tốt.”
Biểu cảm trên mặt Cố Vọng hơi thả lỏng: “Ân, còn gì nữa không?”
“Không.”
Nét mặt Cố Vọng lại một lần nữa đông cứng, mặc dù nói là đang tắm nắng, nhưng quanh người hắn lại tỏa ra một luồng khí lạnh.
Khanh Linh nhận thấy người này rõ ràng là không được vui, lại một lần nữa im lặng, có lẽ là do chuyện ngoài ý muốn ban nãy, chuyện đó quả thật là nàng đuối lý.
“Ta chỉ cho ngươi một cơ hội, ngươi suy nghĩ cho kỹ.” Cố Vọng đứng lên, từ trên cao nhìn xuống nàng: “Nếu như bây giờ ngươi nói ra thì ta có thể đồng ý với ngươi.”
Khanh Linh hoàn toàn mê sảng.
Nàng đã nói rất nhiều lần rồi, sao hắn vẫn còn muốn nghe? Hơn nữa hắn hỏi còn càng ngày càng nhiều.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/cuu-vot-phat-tu-la-cai-hac-tam-lien/314.html.]
Nàng đang ngẫm nghĩ, vừa định chuẩn bị lặp lại lần nữa, Cố Vọng lại nói tiếp: “Thu hồi mấy lời như không hy vọng ta nhập ma của ngươi đi, ta muốn nghe suy nghĩ chân thật nhất của ngươi.”
Khanh Linh nghe đến đây thì hơi giật mình.
Chẳng lẽ hắn đã nhìn ra cái gì rồi sao?
Cố Vọng cảm thấy bản thân hắn chưa bao giờ kiên nhẫn đến như vậy.
Hắn đã ám chỉ rõ ràng đến thế, chỉ cần Tiểu Quỷ Chủ mở miệng là hắn có thể đồng ý, sao ngược lại còn im lặng.
Vì hắn mà nàng làm nhiều chuyện như thế, thật sự cho rằng hắn không phát hiện sao?
Nhưng cân nhắc đến chuyện Tiểu Quỷ Chủ vẫn còn là một tiểu cô nương, Cố Vọng lại nói tiếp: “A Linh, ngươi biết ta đối xử với ngươi rất tốt mà đúng không?”
Khanh Linh: “…”
Ngươi là nghiêm túc ?
“Cũng không phải ta không thích ngươi.” Cố Vọng nói tiếp: “Cho nên ngươi còn gì mà không dám nói?”
Trong lòng Khanh Linh xuất hiện một vạn dấu chấm hỏi.
Nàng lại thành thật trả lời: “Thật sự không có.”
Toàn bộ sự dẫn dắt của Cố Vọng đều tan thành bọt biển, hắn hoàn toàn bị thái độ của nàng chọc giận, cười lạnh một tiếng: “Được, ngươi tốt nhất là không có chuyện gì.”
Nói xong, Cố Vọng quay đầu đi thẳng về phòng của mình.