Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Cứu vớt phật tu là cái hắc tâm liên - 302

Cập nhật lúc: 2024-10-10 11:53:30
Lượt xem: 2

Cố Vọng ngẫm nghĩ một lát, nửa thật nửa giả gật đầu: “Ngươi thấy thế nào?”

Cái gì mà ta thấy thế nào.

Hắn không vào Phật Môn, đến những nơi như thế này Khanh Linh cảm thấy có thể chấp nhận được, nhưng vẫn có lòng tốt nhắc nhở: “Vậy thì ngươi phải chú ý tới thân thể đấy.”

Cố Vọng: “…”

Hắn tức tới bật cười, xách nàng lên: “Trong đầu nhỏ của ngươi đang nghĩ gì vậy?”

“Là ai nói ngủ liền ngủ, có gọi cách nào cũng không tỉnh ?”

Nga

Khanh Linh bị hắn túm lấy vạt áo, vừa nghe xong lập tức không vui: “Ta ngủ thì ngươi có thể mang ta đi được mà, sao lại phải tới đây?”

“Ma Thành là nơi vui chơi, nơi nào có thể ngủ được chứ?” Cố Vọng cười lạnh sỉ vào trán nàng: “Ngươi cho rằng ai cũng giống như ngươi, tới Ma Thành chỉ muốn ngủ thôi sao?”

“Đã là người thì ai chẳng cần ngủ chứ.”

Cố Vọng thoáng sửng sốt, ý tứ sâu xa nói: “Đúng là người ta cũng tới đây ngủ, chỉ có ngươi là ngủ kiểu này.”

Khanh Linh: “?”

Có phải hắn đang bẻ cua không?

“Nơi này không có khách điếm, chỉ có thể đưa ngươi tới đây.”

Cố Vọng liếc mắt lườm nàng, đâu ngờ rằng người này định ngủ một giấc không tỉnh dậy nữa, mà hắn cũng không thể để nàng ở lại đây một mình, cho nên không làm gì cả chỉ ở đây trông chừng nguyên một ngày.

Có điều, cũng không phải không làm gì cả.

Tầm mắt Cố Vọng rơi xuống bờ môi đỏ thắm của nàng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/cuu-vot-phat-tu-la-cai-hac-tam-lien/302.html.]

Khanh Linh bị hắn xách áo lên, né phải né trái: “Ta muốn nói chuyện nghiêm túc với ngươi.”

Cố Vọng dời tầm mắt: “Hửm?”

“Đừng lúc nào cũng động tay động chân với ta.” Khanh Linh bày ra vẻ mặt chính đáng: “Nam nữ thụ thụ bất tương thân, ta nhịn ngươi lâu lắm rồi đấy.”

Cố Vọng thoáng khựng lại, nhẹ giọng cười nói: “Thế thì đừng nhịn nữa.”

Vậy thì ta sẽ đánh ngươi đấy.

Ý niệm này vừa nổi lên, Khanh Linh càng nhìn Cố Vọng càng thấy ngứa mắt.

Nàng nghiêng đầu, đột nhiên mỉm cười: “Là ngươi nói đó.”

Cố Vọng cúi đầu: “Ừm.”

Vẻ mặt mặc cho ngươi muốn làm gì thì làm, thậm chí còn nhắm hai mắt lại.

Phối hợp tới vậy sao?

Khanh Linh xoay cổ tay, đã như vậy, cứ để nàng phát tiết cơn giận đã chịu đựng mấy ngày nay đi.

Cố Vọng đang nhắm mắt lại, chờ xem Tiểu Quỷ Chủ không nhịn được sẽ làm gì hắn, chợt cảm giác được có chút nguy hiểm.

Hắn đang muốn mở mắt thì tức khắc cảm thấy tay mình bị người ta nhấc lên.

Cố Vọng cong môi, đang định khép tay lại, lúc này lại nghe một tiếng bốp giòn vang, cùng lúc thể nghiệm đến, không phải phần mềm mại và ngọt lành trước đó, mà là đau đớn có thể cảm nhận được rõ ràng trong lòng bàn tay.

Hắn thình lình mở mắt ra.

 

Loading...