Nếu đã bị trói buộc, chuyện gì cũng hắn tính trước, vì còn muốn ở lại chỗ này?
“Vì phải ? Bọn họ còn đạt được ước nguyện, đương nhiên thể .” Cố Vọng dựa vào vách đá ẩm ướt bên cạnh, khẽ xì một tiếng: “Biết bọn họ cần thiện niệm của để làm gì ?”
Khanh Linh lắc đầu.
“Chí thiện, chí ác.” Cố Vọng cong môi, lười biếng nói: “Thiện niệm tất nhiên là muốn đưa cho người chí thiện , còn tất cả áp chế, tất cả ác niệm của người còn lại đều dành cho .”
Ý nghĩa lời này, nói một cách đơn giản chính là “chiết xuất.”
Hai người này là đệ ruột, nếu thêm ác niệm của Lâm Ngân Chi vào người Cố Vọng, lại thêm tất cả thiện niệm của Cố Vọng vào người Lâm Ngân Chi, Đế Vương này trời sinh sẽ chứa long khí phúc lành, cộng thêm có huyết mạch, có lẽ đời này bọn họ chính là người lợi hại nhất hai lĩnh vực.
Sự thật chứng minh ở hậu kỳ chính xác là như thế.
Nhận được kết quả này, Khanh Linh nhíu mày: “Vậy ngươi ở lại…”
Cố Vọng cất giọng cười khẽ, ngẩng đầu nhìn Tam Giới Sơn tối đen nhìn thấy ̉nh: “Ta muốn biết, nếu như hiệu quả bà muốn ngược lại thì sẽ ?”
Ngược lại?
Chẳng lẽ hắn muốn đặt thiện niệm của Lâm Ngân Chi lên người mình, còn ác niệm của mình thì thêm vào Lâm Ngân Chi ?
Nga
Khanh Linh nhớ lại một chút, trong sách hề nhắc tới những thứ này.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/cuu-vot-phat-tu-la-cai-hac-tam-lien/254.html.]
Lúc đó Cố Vọng bị bắt chịu ít đau khổ ở trong Hắc Thủy Trì này, còn chạy thoát ngoài.
Khi đó Lâm Ngân Chi bởi vì bị trọng thương ở Hoài Thành, vẫn luôn hôn mê bất tỉnh, Tống Đoan đưa đến Nam Sở Môn.
Sau đó y ở Nam Sở Môn chữa trị lâu, nhưng khi tỉnh lại cũng được mời tới Ma Giới như lần này.
Còn Cố Vọng trải qua đợt kinh lịch này thì biến thành nửa ma.
còn bây giờ, Lâm Ngân Chi được dẫn tới chỗ này, mà Cố Vọng thì lại tự mình theo tới.
Dường như hắn biết sẽ xảy chuyện gì nên mới ̣nh liệu trước như thế, mới có thể tính toán sẵn từ sớm.
Khanh Linh chợt hỏi: “Chuyện này ngươi làm biết được?”
Cố Vọng muốn làm vua, phải tự nguyện, người của Ma Giới lại tiết lộ chuyện lớn như vậy cho hắn biết chứ.
Cố Vọng đầu, nhìn nàng nửa buổi, bấy giờ mới mỉm cười đến gần: “Đây chính là bí mật tiếp theo, bây giờ vẫn thể nói được.”
“Chẳng lẽ bây giờ ngươi muốn biết ̣nh làm gì ?” Hắn cúi người, gõ nhẹ mặt nạ của nàng: “Về phần những thứ khác, đợi lần tiếp theo vui vẻ sẽ nói cho ngươi biết.”
Khanh Linh gật đầu, lùi về nửa bước, kéo giãn khoảng cách quá gần giữa nàng và hắn.
Màu mắt Cố Vọng sầm xuống, hắn giương mắt chậm ̃i hỏi: “Sao, tránh à?”