Cứu vớt phật tu là cái hắc tâm liên - 243
Cập nhật lúc: 2024-10-10 10:38:01
Lượt xem: 2
Lúc Thanh Tả dẫn nàng xuống dưới cũng đã nói hết mọi chuyện rồi, tạm thời hắn ta đã không còn tác dụng nào khác.
Nếu như hắn ta là người tốt, như vậy sau khi nàng cứu Cố Vọng xong, Thanh Tả cũng là bị nàng đả thương, cho dù người của Ma Giới có trách tội ra sao thì cũng không đổ lên đầu hắn ta.
Nếu như hắn ta là người xấu, như vậy lại là một công đôi việc.
Nhân lúc lòng phòng bị của hắn ta yếu nhất hạ quỷ ấn của mình, đây là chuyện Khanh Linh đã có chuẩn bị từ sớm.
Nàng xác định Thanh Tả đã hoàn toàn mất đi ý thức mới từ từ quay lại ngồi xổm xuống bên cạnh Cố Vọng, Chuông Ngưng Hồn có thể tạm thời bảo vệ linh hồn của hắn, nhưng không thể bảo vệ được lâu, chỉ có thể tăng nhanh tốc độ.
“Cố Vọng ơi là Cố Vọng.” Khanh Linh đưa một ngón tay lên bờ môi của mình, thì thào nói nhỏ: “Sau ngày hôm nay, ta gần như đã biết vì sao ngươi không muốn nhập ma.”
Khanh linh cụp mắt, nhỏ giọng nói: “Người không có linh hồn và cái x.á.c không hồn thì có gì khác nhau đâu.”
”Ngươi phải sống sót thật tốt.” Giọng Khanh Linh kiên định: “Ta sẽ không để cho ngươi nhập ma.”
Dù sao nàng cũng sẽ ngăn cản hồn phách của hắn bị rút ra.
Trong bóng tối, nốt chu sa ở mi tâm Cố Vọng càng ngày càng đỏ, nhưng Khanh Linh lại không để ý đến.
Nàng cắn đầu ngón tay của mình một cái, nhìn giọt m.á.u từ đầu ngón tay trào ra, lại bất ngờ cảm thấy hơi đau đớn.
Trong mắt Khanh Linh lộ ra một chút nghi ngờ, nhưng nàng đã nhanh chóng đè sự nghi ngờ này xuống, tiếp đó đưa tay ra, chuẩn bị nhỏ m.á.u của mình lên trên Xích Trói Hồn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/cuu-vot-phat-tu-la-cai-hac-tam-lien/243.html.]
Khanh Linh sắp sửa lật tay lại, khoảnh khắc lúc giọt m.á.u sắp nhỏ vào, cổ tay nàng đột nhiên bị người ta tóm lấy.
Nàng chợt ngước mắt lên, chống lại một cặp mắt đỏ tới mức đáng sợ.
Ánh mắt Cố Vọng đỏ đậm, nốt chu sa ở mi tâm cũng đỏ bừng, hắn nắm chặt tay nàng, cười như không cười nói: “A Linh định làm gì vậy?”
Khanh Linh sững sờ: “Không phải ngươi đang bị Xích Trói Hồn trói sao?”
Cố Vọng không trả lời câu hỏi của nàng, ánh mắt hắn dừng trên đầu ngón tay trắng như tuyết của Khanh Linh, nhìn chằm chằm vào giọt m.á.u đang chảy ra, cười khẽ một tiếng, chậm rãi nói: “Muốn dùng linh hồn của mình thay thế ta ư?”
Khanh Linh: “Ta...”
Không đợi nàng nói hết lời, Cố Vọng đã cắt ngang lời nàng: “Không được.”
Hắn nói xong thì lập tức cúi thấp đầu xuống.
Nga
Trong chớp mắt tiếp theo, Khanh Linh cảm giác đầu ngón tay của mình được một cảm giác ấm áp bao trùm, đồng tử nàng co rút lại.
Là Cố Vọng.
Hắn đang hút m.á.u ở đầu ngón tay nàng, còn hung hăng cắn nàng một ngụm, răng nanh chặn lại miệng vết thương.
Giọng nói của hắn khàn khàn, chứa đựng một chút tàn nhẫn rồi lại bất ngờ triền miên: “A Linh đã muốn dâng hiến linh hồn của mình, vậy thì cũng chỉ nên dâng hiến cho ta.”