Cứu vớt phật tu là cái hắc tâm liên - 24
Cập nhật lúc: 2024-10-09 08:34:12
Lượt xem: 5
Nghe Cố Vọng nói không được quá tam ba bận xong, Khanh Linh im lặng, sau đó ngước mắt lên, nghiêm túc nói: “Vậy hy vọng lần sau khi ta gặp ngươi, ngươi không bị thương.”
Giọng nói của cô nương này rất nhẹ, cũng rất bình thản, Cố Vọng nhướng mắt nhìn.
Một đôi mắt nai, tròng mắt hơi nhạt, so với đôi mắt Quỷ Tu hàng năm bị quỷ khí ăn mòn vẩn đục thì đôi mắt này trong sáng kỳ dị, có vẻ những lời này thật sự là những gì nàng đang suy nghĩ.
Cố Vọng nhìn vào mắt nàng: “ Nếu bị thương thì sao?”
Khanh Linh ngẫm nghĩ, có sao nói vậy: “Vậy khả năng là không chỉ quá ba bận.”
Lời lẽ vô cùng hùng hồn.
Cố Vọng thực sự sửng sốt, hắn thấp giọng cười một tiếng.
Ý tứ này, chính là bất luận như thế nào, nàng cũng sẽ quan tâm.
Cố Vọng trong mấy năm nay, trừ mấy vị trưởng lão ra, những người xuất hiện bên cạnh hắn chưa từng có ai mà không mang theo mục đích.
Cười xong, Phật châu ở đầu ngón tay hắn xoay chuyển, đuôi mắt hơi nhếch lên, nhìn nàng rồi nhẹ nhàng thốt ra từng câu từng chữ: “Ta hy vọng từ đây về sau không gặp lại nhau nữa.”
Khanh Linh: “······”
Nàng thực sự nghiêm túc cảm thấy, nếu là người bình thường thì không thể nói chuyện nổi với Cố Vọng.
Hắn có thể phá hỏng một người chỉ bằng một câu nói, không cho người khác đường rút lui.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/cuu-vot-phat-tu-la-cai-hac-tam-lien/24.html.]
Còn may, Khanh Linh cảm thấy mình không phải người tính toán chi li, nàng tính tình tốt, còn có thể nhẫn nhịn.
Nàng nhẹ giọng nói: “Chuyện sau này, ai nói trước được.”
Nga
Cố Vọng nhếch môi, dứt khoát nói: “Cho nên ý ta là Khanh cô nương vẫn nên tránh đi thì tốt hơn.”
Hắn cầm một viên Phật châu đặt ở trước mắt đánh giá, quỷ hỏa tứ tán chung quanh, hắn thản nhiên nói: “Nếu Quỷ Tu quá thân cận với ta sẽ không tốt lắm.”
Hắn muốn ám chỉ lại không e dè: “Ví dụ như, chuyện vừa nãy.”
Ở trước mặt Quỷ Chủ nhắc tới việc bản thân đã g.i.ế.c Quỷ Tu, Khanh Linh cũng không biết hắn đang cố ý hay là thật sự không thèm để ý.
Chỉ là nhắc tới Quỷ Tu kia, Khanh Linh mới đột nhiên nhớ ra gì đó, cô lấy linh thạch đã đòi lại lúc trước ra.
Biểu cảm trên mặt Cố Vọng nháy mắt chợt khựng lại.
“Đây là thứ hắn lấy của ngươi, ta lấy về cho ngươi.” Khanh Linh đẩy linh thạch qua.
Nàng cảm thấy Cố Vọng bởi vì cái này mới g.i.ế.c hắn ta, tuy rằng cũng không rõ làm sao hắn muốn lấy nó.
Bằng không nàng nghĩ không ra, vì cái gì Cố Vọng đêm trước còn vung tiền mua Thanh Mộc Thảo, ngày hôm sau liền g.i.ế.c người. Nguyên nhân rõ ràng nhất là trực tiếp g.i.ế.c người lấy hàng hóa không phải sao?
Cố Vọng nhìn linh thạch trước mặt, đầu ngón tay khẽ động đậy, khoé miệng nhếch lên ý cười: “Như vậy là sao? Tiền bạc hai bên thuận mua vừa bán mà?
Hắn hơi cúi người, đôi mắt đen không thấy rõ cảm xúc: “Muốn lấy lại công bằng cho hắn sao?””