Cứu vớt phật tu là cái hắc tâm liên - 228
Cập nhật lúc: 2024-10-10 10:23:39
Lượt xem: 2
Nàng nghe hắn ta nói ăn ngon, lại cầm cái miếng vừa rồi định đưa cho Lâm Ngân Chi chuẩn bị đưa qua, nhưng lòng bàn tay đột nhiên trống rỗng.
Lâm Ngân Chi cũng nhận lấy điểm tâm, chống lại ánh mắt nghi hoặc của nàng, cất giọng trong trẻo nhưng lạnh lùng: “Thật xin lỗi, là ta suy nghĩ không chu đáo, lẽ ra không nên phụ ý tốt của Khanh cô nương.”
Y nói xong, Thanh Tả ở bên cạnh đột nhiên bật cười một tiếng.
Ánh nhìn của Lâm Ngân Chi nháy mắt trở nên hơi sắc bén, Thanh Tả chậm rãi cắn điểm tâm, giống như chưa hề phát giác ra: “Thiếu công tử nhìn thuộc hạ làm gì, thuộc hạ chỉ cảm thấy ăn rất ngon mà thôi.”
Một câu chặn thẳng những lời chưa kịp nói ra của Lâm Ngân Chi, Khanh Linh nhìn gương mặt lạnh lùng của Lâm Ngân Chi mấy lần, lại tò mò liếc mắt nhìn sang Thanh Tả.
Lúc này Thanh Tả đang chậm rãi nhấm nháp đồ ăn, giống như rất hưởng thụ, thần thái có chút thảnh thơi.
Không biết vì sao vẫn khiến cho người ta cảm thấy hơi không ăn nhập với diện mạo khiêm tốn của hắn ta.
Đều nói tướng từ tâm sinh, nhưng cũng không hẳn là như thế.
Khanh Linh chỉ hơi nghi ngờ trong chớp mắt, lúc Thanh Tả nhìn ra phía trước thì nàng lập tức rời ánh mắt.
Quên đi, chuyện này không có liên quan gì tới nàng.
Các ngươi mở lòng là được rồi, một miếng điểm tâm thôi mà.
Nga
Nàng yên tâm ăn phần của mình, bắt đầu mở rộng suy nghĩ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/cuu-vot-phat-tu-la-cai-hac-tam-lien/228.html.]
Ai ngờ lúc nàng định rời khỏi kênh nói chuyện phiếm, Thanh Tả dường như còn định kết nối lại lần nữa
Hắn ta hỏi: “Khanh Linh cô nương rất thích đồ ăn ngon thì phải?”
Khanh Linh nhàn nhạt đáp: “Cũng bình thường.”
Thanh Tả nhiệt tình giới thiệu: “Ngược lại Ma Giới chúng ta có không ít đồ ăn ngon mà Nhân Giới không có, nếu Khanh Linh cô nương đã tới Ma Giới, rảnh rỗi có thể đi thưởng thức thử xem, sẽ không làm cho cô nương thất vọng đâu.”
Hắn ta cực kỳ giống một dân bản địa đi chào hàng đồ ăn ngon ở địa điểm du lịch.
Lỗ tai Khanh Linh hơi nhúc nhích.
“Khanh cô nương.” Ánh mắt Lâm Ngân Chi hơi trầm xuống: “Tu sĩ không nên nán lại Ma Giới lâu.”
“Thiếu công tử nói đúng.” Thanh Tả lên tiếng trả lời, cười như không cười nói: “Cho nên Thiếu công tử và Thiếu chủ ôn chuyện xong nên nhanh chóng rời đi thì hơn.”
“Có điều, không phải Khanh Linh cô nương là Quỷ chủ sao?” Hắn ta nói: “Quỷ chủ là một Quỷ Tu, ở Ma Giới còn cần phải lo lắng gì nữa? Quỷ ma chẳng phân biệt nhà.”
“Nếu không tiện thì cô nương cứ tới làm khách, còn có ta dẫn đường cho cô nương mà.”
Khanh Linh hơi đau đầu.
.