Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/40SymCNlPk
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cố Vọng nhân lúc còn kịp phản ứng, gõ nhịp kết luận: “Cứ quyết định như .”
Tống môn chủ suy tư một chút, cảm thấy cũng lý: “Việc tự các ngươi chủ là .”
Từ chỗ Tống môn chủ , Cổ Vũ Yên và Tống Đoan mau chóng xem thiếu niên cứu trở về, Cố Vọng mệt nên .
Khanh Linh cũng trở về trông chừng Cố Vọng nghỉ ngơi, đường ai nấy .
Khanh Linh mới bước lên con đường tới mật thất Nam Sở môn, còn vòng qua mấy cái hành lang gấp khúc, lưng bỗng nhiên một kề sát.
Khanh Linh ngửi mùi thơm mát lạnh , vô thức né về phía , điều phía cho nàng cơ hội mà đưa sẵn tay , điểm lên cổ Tiểu Kim Uyên ở nàng một cái.
Nga
Tiểu Kim Uyên trong nháy mắt hôn mê bất tỉnh, cái tay thu hồi , khoác lên bả vai Khanh Linh, đổi phương hướng của nàng.
Khanh Linh ngược đến là ai, vẻ mặt cực kỳ bình tĩnh. Nàng ngước mắt lập tức đối diện với đôi mắt hờ hững , lúc Cố Vọng vẫn là dáng vẻ lạnh lùng, gọi nang: “Khanh cô nương.”
Khanh Linh trả lời mà thẳng .
Sau một lúc lâu, mặt mới bật , nét mặt thả lỏng, còn đắn như nữa mà nhiều hơn mấy phần lười biếng.
Cho dù khoác lên gương mặt lãnh đạm cấm dục của Lâm Ngân Chi, cũng ngăn thái độ lười biếng tùy tính sâu trong xương cốt Cố Vọng, thậm chí còn mấy phần ma mị.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/cuu-vot-phat-tu-la-cai-hac-tam-lien/178.html.]
Hóa vì nốt chu sa ở ấn đường của , mà bản chính là như .
Đầu ngón tay Cố Vọng nhẹ nhàng điểm một cái lên bờ vai Khanh Linh, Tiểu Quỷ Chủ một chút thịt cũng , bả vai còn gầy yếu như .
Hắn nhẹ giọng : “A Linh quả nhiên thất vọng.”
Khanh Linh đầu đuôi bố trí hết thảy những thứ , cảm giác còn ngọn nguồn, còn nắm rõ nội tình uy h.i.ế.p hỗ trợ khiến cho nàng vui.
Lúc Cố Vọng tỉnh, cũng thể tính sổ .
Khóe miệng nàng giật giật, lên tiếng.
Tiểu Quỷ Chủ hề che giấu tâm trạng của , Cố Vọng chỉ trong nháy mắt nhận , khom , hỏi: “Đây là ?”
Khanh Linh cũng quanh co lòng vòng với , thẳng sự vui của : “Nếu như ngươi cần giúp ngươi cái gì, nên cho nguyên nhân ?”
Vẻ mặt Cố Vọng thoáng nhạt : “Là bởi vì chuyện ?”
Khanh Linh: “Không nên ?”