Cứu vớt phật tu là cái hắc tâm liên - 123
Cập nhật lúc: 2024-10-09 18:31:37
Lượt xem: 3
Vương lão gia sai quản gia ném nàng ta ra ngoài.
Đêm đó, Tô gia nương tử lén lút tìm được nơi Tiêu Nguyệt bị vứt bỏ, lại thấy trong mùa đông khắc nghiệt Tiêu Nguyệt đã chết.
Tô gia nương tử run rẩy, cởi áo khoác ngoài ra đắp lên người Tiêu Nguyệt.
“Thập Bát di nương, ngươi cũng đừng có trách ta.” Tô gia nương tử há miệng, run rẩy nói: “Ngươi xem, ngươi cũng không sống được bao lâu, giao đứa nhỏ cho loại người như Vương lão gia cũng không tốt.
Ta thay ngươi nuôi dưỡng thật tốt, đối xử thật tốt với nó.”
Xác của Tiêu Nguyệt nằm ở trong đất tuyết, cuối cùng cũng không có người nào hỏi han.
Rõ ràng thân thể không phải là của mình, nhưng Khanh Linh vẫn cảm giác được ý lạnh quanh người.
Cô muốn đi ra ngoài, muốn lập tức từ trong thân thể của người này đi ra ngoài.
Đang nghĩ như vậy, cảnh tượng xung quanh lại thay đổi.
Là lúc ở trong thành xuất hiện “tình hình dịch bệnh”, mọi người ai nấy đều sợ hãi, nhà họ Tô đóng cửa không ra ngoài.
Bây giờ đứa nhỏ đã trở thành một thiếu niên, dáng vẻ còn đẹp hơn cả mẹ của nó, cũng rất hiếu thuận.
Tô gia nương tử không ngừng lẩm bẩm trong miệng: “Là nàng ta trở về, nàng ta trở về rồi! Ta mơ thấy nàng ta!”
Thiếu niên: “Nương, người đang nói gì vậy, ai trở về?”
“Nàng ta đã trở về rồi!” Tô gia nương tử giống như nhớ ra điều gì đó, đột nhiên nhìn về phía thiếu niên: “Ngươi đi ra ngoài!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/cuu-vot-phat-tu-la-cai-hac-tam-lien/123.html.]
Thiếu niên sững sờ: “Mẹ?”
“Đi ra ngoài!” Tô gia nương tử đẩy hắn ra cửa: “Ngươi ra ngoài rồi thì nàng ta sẽ không làm hại đến chúng ta!”
“Con của ngươi ở đây này!” Tô gia nương tử suy sụp hét to: “Ngươi đừng làm hại đến chúng ta!”
Tô thư sinh đi tới kéo Tô gia nương tử lại: “Ngươi đang làm gì vậy?”
Nga
Tô gia nương tử khóc ròng nói: “Ta mơ thấy Tiêu Nguyệt, chắc chắc là nàng ta đang trả thù chúng ta!”
Vẻ mặt Tô thư sinh suy sụp: “Ta cũng mơ thấy!”
Hắn hỏi: “Vô Kỳ đâu rồi?”
“Ta đẩy nó ra ngoài rồi, có vậy thì Tiêu Nguyệt mới không tìm tới đây!” Tô gia nương tử nắm lấy tay hắn: “Tướng công, chúng ta sẽ không ch.ế.t chứ?”
“Sẽ không.” Tô thư sinh nhỏ giọng mắng: “Ngươi thế này không phải là bị hồ đồ rồi đó chứ! Con trai của nàng ta ở trên tay chúng ta, sao nàng ta dám đụng tới chúng ta được!”
“Ta…”
Hai người còn chưa nói dứt lời đã cảm thấy lòng bàn chân buốt lạnh, chỉ trong nháy mắt, hai người lập tức thất khiếu(*) chảy máu, ngã xuống mặt đất.
(*)Thất khiếu: hai tai, hai mắt, hai lỗ mũi và miệng.
Cùng lúc đó, Khanh Linh cũng cảm thấy bản thân đau đớn giống như bị xé rách.
Nàng vẫn đang ở trong thân thể Tô gia nương tử, dường như một khắc tiếp theo cũng sẽ giống như nàng ta, cứ thế c.h.ế.t đi.