Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Cứu vớt phật tu là cái hắc tâm liên - 105

Cập nhật lúc: 2024-10-09 15:36:46
Lượt xem: 6

Khanh Linh bị ai đó kéo một cái, là vị phụ nhân vừa nãy, phụ nhân thúc giục: “Tô Gia nương tử, ngươi còn suy nghĩ cái gì vậy! Nhanh nhặt đi! Tướng công ngươi còn phải trả tiền đọc sách đi thi đấy!”

Khanh Linh ngẩn ra.

Nàng đang phân vân không biết có nên nhặt một chút hay không, thì quản gia kia lại lấy thêm một mâm, đoàn người càng thêm xôn xao, đám người phía trước đột nhiên lui về phía sau, tưởng lại được nhận thêm tiền.

Lập tức đẩy Khanh Linh ngã ra phía sau.

Con ngươi Khanh Linh co rụt lại, hỏng rồi, nàng lúc này đang ở trạng thái đồng cảm, không thể dùng linh lực.

Mắt thấy sắp xảy ra chuyện dẫm đạp lên nhau, nàng đột nhiên bị một người ôm lấy từ phía sau.

Một mùi hương lạnh lùng xa lạ, chỉ trong nháy mắt đã mang nàng ra khỏi đám người.

Thủ pháp này, là một tu sĩ.

Khanh Linh quay đầu lại, nhìn thấy người tới nàng có chút sửng sốt.

Là Lâm Ngân Chi.

Nhưng Lâm Ngân Chi lại lấy chính thân phận của mình xuất hiện ở đây, không giống như nàng.

Lâm Ngân Chi sau khi mang Khanh Linh rời khỏi đám người liền buông tay ra.

Khanh Linh yên lặng suy đoán, có thể Lâm Ngân Chi chỉ là tiện tay cứu, không biết mình là ai.

Nàng bèn nói: “Cảm ơn.”

Lâm Ngân Chi cụp mắt: “Khanh cô nương không phải quay về Quỷ Giới rồi sao?”

Hả? Hắn biết.

Khanh Linh nghi hoặc: “Làm sao ngươi biết là ta?”

Lâm Ngân Chi giải thích ngắn gọn, “Ta có linh lực.”

Đúng rồi, y có linh lực, có thể nhận ra sự khác biệt của những người ở đây cũng không có gì lạ.

Khanh Linh gật gù, qua quýt đáp: “Ta còn có chút việc chưa xử lý xong.”

Lâm Ngân Chi nhíu mày: “Lại là vì Cố Vọng?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/cuu-vot-phat-tu-la-cai-hac-tam-lien/105.html.]

Khanh Linh phát hiện, Lâm Ngân Chi hình như rất thích hỏi chuyện của nàng và Cố Vọng.

Nàng không trả lời.

Nga

Lâm Ngân Chi có vẻ cũng không chờ nàng trả lời, trong đôi mắt y xẹt qua một tia lạnh lẽo: “Khanh cô nương, ngươi tốt nhất nên tránh xa hắn một chút.”

Mới nói xong, kiếm của y đột nhiên xẹt một tiếng.

Lâm Ngân Chi cầm kiếm, sắc mặt hơi trầm xuống.

Nam chính này hình như quản hơi nhiều việc.

Khanh Linh lúc này không có tâm trạng nói những chuyện này với y: “Đó là việc của ta.”

Lâm Ngân Chi nhếch môi, giọng điệu lạnh lùng: “Hắn ngay cả bản thân cũng không bảo vệ được.”

Khanh Linh: “Ừm.”

Nàng đang chuẩn bị đi, đột nhiên trước cửa phủ vang lên tiếng pháo, là đoàn đưa dâu đến.

Khanh Linh lúc này mới phản ứng lại, tân lang không đi rước dâu.

Nhìn thấy tân nương tử đến, đám người lại bắt đầu hướng về bên khác chen lấn.

Khanh Linh cau mày, nàng không hề thích cảm giác bị người khác đẩy tới đẩy lui này, còn không thể dùng lực.

Nàng có chút tức giận.

Một bàn tay thon dài vươn ra, kéo nàng sang một bên, tách ra khỏi đám người.

Khanh Linh nhìn thấy bộ y phục trắng liền biết là ai.

Nàng thật lòng đặt câu hỏi: “Tại sao ngươi không ở cùng Cổ Vũ Yên?”

Lâm Ngân Chi: “Tách ra rồi.”

Tách ra, lại là tách ra.

Lần trước ở trong Thần Cảnh, y và Cổ Vũ Yên cũng tách nhau ra, nhưng sao lại xuất hiện cùng nơi với nàng?

Khanh Linh nghĩ mãi mà không ra.

Loading...