Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Ux8gfDXfh
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cổ Vũ Yên khẽ gật đầu, đầu : “Sư , chúng thôi.”
Không tiếng trả lời .
Cổ Vũ Yên tiếp tục gọi một tiếng nữa: “Sư ?”
Lâm Ngân Chi giống như mới hồn: “Ừm.”
Chờ đoàn nhân vật chính dẫn nhóm tu sĩ rời , Khanh Linh mới thở phào một sang : “Vậy chúng …”
Lúc nàng thấy món đồ ở tay Cố Vọng, lời đột nhiên im bặt.
Không từ khi nào nắm trong tay một Hỏa hồn, Hỏa hồn nhảy múa đầu ngón tay của , chút quỷ dị.
“Sao?” Hắn ngước mắt lên, tự động phớt lờ vẻ mặt phức tạp của Khanh Linh, hỏi: “Tiểu Quỷ Chủ ở Quỷ Giới chuyện gì bận rộn ?”
Khanh Linh lẽ thẳng khí hùng đáp: “Hoa cảnh cần chăm sóc.”
“Thì là thế.”
Cố Vọng khẽ chọc ngọn lửa Hỏa Hồn : “Ta còn tưởng ngươi đợi bọn họ rời tự chứ.”
Ta điên?
Khanh Linh chằm chằm Hỏa hồn ở tay , chút dự cảm chẳng lành: “Ngươi cầm thứ làm gì?”
“Không gì.”
Cố Vọng trả lời: “Vừa một chút chuyện thú vị, một chút.”
Hắn chìa tay qua, đưa lời mời: “Muốn thử ?”
Khanh Linh hề do dự: “Không .”
Hắn hỏi nữa: “Thật sự ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/cuu-vot-phat-tu-la-cai-hac-tam-lien/100.html.]
Khanh Linh quả quyết lắc đầu.
Màu mắt Cố Vọng trầm xuống, thu tay , ý chạm tới đáy mắt: “Vậy thì tiếc quá.”
Hắn chậm rãi tới mặt Khanh Linh, dùng giọng điệu ôn hòa hỏi: “Tiểu Quỷ Chủ về ?”
Nga
Dáng vẻ thoạt dễ chuyện.
Khanh Linh im lặng một hồi, nóng lạnh gật đầu: “Ngươi cũng cùng trở về , chỗ quá an .”
Cố Vọng hùa theo: “ là quá an .”
Hắn nhấc tay đặt lên bả vai của nàng, xoay nàng về một hướng khác, đối diện với cửa thành: “Đi thôi.”
Khanh Linh: “Đi ?”
“Không về Quỷ Giới ?” Hắn cúi , tai nàng: “Mấy đóa hoa đó ngươi nên chăm sóc kĩ một chút, nếu , há chẳng sẽ còn thú vui gì nữa ?”
Khanh Linh nhíu mày: “Còn ngươi?”
Cố Vọng trầm mặc trong chốc lát.
Khanh Linh: “…”
“Ngươi làm gì?”
Cố Vọng ở bên tai nàng buồn bực : “Sao , quan tâm ?”
Khanh Linh đầu, chống ánh mắt của : “Ngươi xuống .”
Ý mặt Cố Vọng từ từ nhạt xuống.
Khanh Linh đúng: “Ngươi rõ chỗ đó nguy hiểm.”
“Vậy thì thế nào?” Cố Vọng nới lỏng bàn tay đang đặt bả vai nàng , cong môi hỏi: “Ta làm gì, liên quan tới ngươi ?”
Giống như sự dịu dàng ở một khắc chỉ là giả.