Chết tiệt!
Tên sát nhân m.á.u lạnh nhỏ tuổi mà   từng cố gắng hết sức cứu rỗi, giờ  đem lòng yêu !
Suốt cả quãng đường, tâm trí    rối bời, chỉ  giả vờ lắng  ba  dặn dò Tống Dực những chuyện  đầu  cuối.
Ba   sang  với : "Ninh Ninh, lát nữa con đưa Tiểu Dực đến trường nhập học, sẵn tiện dẫn nó   quen với trường luôn nhé. Đó cũng là trường cũ của con mà."
"Vâng, con   ạ."
Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️
 vội vàng cúi đầu, giả vờ bận rộn nhắn tin, thực  là để trốn tránh ánh mắt nồng nhiệt của Tống Dực.
Cuối cùng,  khi tạm biệt ba ,  lái xe chở Tống Dực  thành phố.
"Chúng  về chỗ trọ của chị , cất hành lý  chị sẽ đưa em đến trường  thủ tục nhập học."
"Vâng."
Tống Dực  ở ghế phụ, khẽ đáp lời.
Thật lòng mà , từ khi   tình cảm của Tống Dực,  cảm thấy  hành động của  đều trở nên vụng về, gượng gạo.
May mà   vẫn   hành động gì  quá giới hạn.
Chỉ cần  giả vờ như  ,  lẽ   sẽ chôn chặt tình cảm  trong lòng suốt đời.
 ,   giả vờ như    gì.
Hoặc là,  sẽ tìm một  bạn trai, để   dứt khoát từ bỏ ý định.
Nghĩ là  ngay, tối hôm đó,  liền hẹn gặp  đàn ông mà cô bạn  Thẩm Vi Vi  nhiệt tình giới thiệu cho  từ tuần .
Lúc đó,  đối xử với   lúc lạnh nhạt, lúc hờ hững, qua loa cho xong chuyện. 
Giờ thì  chỉ còn cách mặt dày mày dạn hẹn    xem phim.
"Chị , chị   ?"
  gửi tin nhắn , Tống Dực  vội vã hỏi.
Cậu   tắm xong, tóc còn đang nhỏ giọt nước...
  kìm  mà liếc  cơ bụng săn chắc của  ... đúng là rắn rỏi thật.
 chỉ thoáng  một cái,  liền đáp: "Đi hẹn hò."
 thấy gương mặt Tống Dực sững  trong giây lát, ánh mắt cũng tối sầm : "Chị , chị  bạn trai từ khi nào thế? Sao ba   hề  ?"
"Ồ, chị   với ba ."  nhún vai, tỏ vẻ  mấy quan tâm.
"Muộn thế  , chị   an  ?"
"Có gì mà  an  chứ? Bọn chị thường hẹn hò  buổi tối mà."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/cuu-roi-nhan-vat-phan-dien-qcph/chuong-5.html.]
Lời  dứt, Tống Dực liền  phắt  , lấy máy sấy tóc sấy vội mái tóc ướt sũng,   thêm lời nào.
Không hiểu ,   cảm nhận  sự giận dỗi hờn ghen từ tấm lưng ướt át của  .
 thôi kệ , giận thì giận, còn hơn là đem lòng yêu .
Dù        nảy sinh ý định g.i.ế.c   , nhưng chỉ nghĩ đến việc    sống ở nhà  như một  em trai trong suốt tám năm, ba    xem   như con trai ruột,   thấy gai  lắm .
Huống hồ,   bao giờ  chút rung động nào với  !
 vội vàng  một chiếc váy trắng dài  bước  khỏi nhà. Kì Trạch   đợi sẵn ở  lầu từ lâu.
Phải công nhận, Thẩm Vi Vi  con mắt chọn   chuẩn.
Kì Trạch  vẻ ngoài nho nhã, tính tình hiền hòa,  còn là bác sĩ nữa.
Anh   thấy , đôi mắt sáng lên: "Lần đầu tiên gặp mặt cô Hứa, quả nhiên cô xinh  hệt như trong ảnh."
"Cảm ơn   khen."  khách sáo đáp lời.
 và Kì Trạch cùng  xem một bộ phim tình cảm lãng mạn.
Giữa chừng, điện thoại của Kì Trạch liên tục sáng đèn nhấp nháy,   vội vàng tắt màn hình.
Đến  thứ tám,   xin phép  vệ sinh.
 lịch sự mỉm  với  .
 vô tình liếc thấy ứng dụng trò chuyện màu xanh lá cây  điện thoại của  ,  đang trò chuyện với   là một cô gái, dòng tin nhắn còn  vài chữ vô cùng mờ ám: "Em nhớ  nhiều lắm, ngày nào cũng nhớ."
...
 cố gắng kìm nén cảm xúc phức tạp trong lòng, cuối cùng cũng xem xong bộ phim tình cảm nhạt nhẽo đến buồn tẻ.
Khi Kì Trạch lái xe đưa  về đến  căn hộ,   theo phản xạ định ôm , nhưng   khéo léo né tránh.
"Anh Kì,  nghĩ chúng   nên gặp   nữa."
Kì Trạch ngẩn  một lát,   gượng gạo: "Không ngờ   cô phát hiện."
Khuôn mặt  vẫn giữ vẻ bình tĩnh như mặt nước, cố gắng mỉm  với  : "Chúc  hạnh phúc."
Nói xong,   để ý đến lời xin  của Kì Trạch, bước nhanh lên lầu.
Mở cửa nhà, trong phòng khách chỉ bật một chiếc đèn bàn nhỏ.
Tống Dực tựa lưng  ghế sofa, khuôn mặt góc cạnh rõ ràng ẩn hiện trong ánh đèn vàng nhạt,  khí tĩnh lặng,  ngửi thấy mùi t.h.u.ố.c lá nồng nặc.
Tống Dực liên tục rít từng  thuốc,  thấy tiếng động, chỉ khẽ  một câu: "Chị về  ."
Cậu   hề  đầu  .
Một ngọn lửa giận dữ bùng lên trong lòng ,  lập tức lao tới giật lấy điếu thuốc  tay  ,  dập tắt phừng một cái.
"Tống Dực, em học hút thuốc từ bao giờ ?"