Cứu rỗi chàng thiếu niên cố chấp và u ám ấy - Chương 99: Say rượu – Tình yêu sâu đậm
Cập nhật lúc: 2025-10-17 13:29:43
Lượt xem: 9
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cô ôm lấy ngực, đầu óc trống rỗng, cô nhất thời nhớ nổi mơ thấy gì, sự hoang mang và trống rỗng cực độ ập đến.
Cô ngây lâu, ánh mắt chút mất tiêu cự, đó tiện tay cầm lấy một chiếc áo khoác choàng lên lén khỏi phòng.
Trên hành lang, những chiếc đèn tường màu vàng ấm áp bật sáng, cả căn biệt thự chìm trong tĩnh lặng, chỉ tiếng bước chân cố ý khẽ khàng của cô.
Gần một giờ sáng, bảo vệ trong chốt gác cổng đang ngủ gật, cô kinh động, thuận lợi lẻn ngoài.
Sau đó dùng điện thoại gọi một chiếc xe, về phía nhà Kỳ Uyên.
Trên đường, Giang Uyển Nguyệt nhắn tin cho Hứa Chiêu Chiêu, Hứa Chiêu Chiêu, một cú đêm, lập tức trả lời cô, hai liền bắt đầu trò chuyện.
Cô cúi đầu màn hình, cảm thấy một ánh mắt thỉnh thoảng rơi , thế là ngẩng đầu gương chiếu hậu.
Tài xế lập tức dời mắt , gượng gạo, cô nữa.
Giang Uyển Nguyệt cũng gì, mặt vẫn giữ vẻ lạnh lùng, nhưng lòng bàn tay toát mồ hôi, gõ chữ: [Sợ c.h.ế.t mất! Nếu tớ trả lời tin nhắn của quá một phút, nhớ giúp tớ báo cảnh sát đó]
Chiêu Chiêu: [… Biết gì về đây, đường đường là con gái mà nửa đêm nửa hôm một chạy đến nhà đàn ông ư???]
Sau đó Giang Uyển Nguyệt giữ sự cảnh giác, cô ngoài thường tài xế của gia đình đưa đón, càng từng thử một ngoài giờ .
Mặc dù bốc đồng, nhưng cô vô cớ gặp Kỳ Uyên ngay lập tức.
May mắn , tài xế đưa cô đến nơi an . Sau khi xuống xe, Giang Uyển Nguyệt xung quanh một mảng tối đen và tĩnh lặng, như thể thứ gì đó đang ẩn nấp trong bóng tối.
Cô nhịn rùng , buộc nghĩ lung tung, siết chặt áo khoác , nhờ ánh sáng từ màn hình điện thoại, nhanh chóng về phía tòa nhà của Kỳ Uyên.
Cô càng lúc càng nhanh, cuối cùng thì chạy thẳng, trong lòng hoảng loạn đến mức .
Cuối cùng cô vẫn gọi điện cho Kỳ Uyên, chuông reo một lúc lâu mới nhấc máy, giọng chút mơ hồ: “Nguyệt Nguyệt?”
Tim Giang Uyển Nguyệt đập như trống, trực tiếp nghẹn ngào mở lời: “Huhu Kỳ Uyên, em sợ…”
Kỳ Uyên khựng một chút: “Em đang ở ?”
“Cửa nhà …” Giọng cô bé xíu, cúi đầu mũi chân, chủ động nhận .
Chẳng mấy chốc, từ chỗ khóa cửa truyền đến tiếng động, cánh cửa mở từ bên trong.
Kỳ Uyên ở cửa, ánh sáng trong phòng khách tối, lưng về phía ánh sáng, nổi bật dáng cao lớn của , rõ nét mặt.
Giang Uyển Nguyệt khẽ thở dốc, chạy quá nhanh khiến não chút thiếu máu, nhất thời phân biệt mơ và thực, rõ ràng nãy còn giường, bây giờ đến mặt .
Lại còn là nửa đêm…
Cô cảm thấy nóng mặt, lý trí cơn bốc đồng trở , cô mím môi suy nghĩ xem nên giải thích thế nào.
May mắn là Kỳ Uyên cũng hỏi cô, đưa tay kéo cô trong, trong khí căn phòng tràn ngập mùi rượu nồng nặc.
Ánh đèn vàng ấm áp chiếu lên mặt , Giang Uyển Nguyệt mới rõ bộ dạng của .
Đôi mắt sâu thẳm như xoáy nước, cuốn hút lòng , lông mi dày như cánh quạ, rủ xuống một ánh sáng mờ, vặn che đuôi mắt ửng đỏ, rõ ràng là say .
Giang Uyển Nguyệt định hỏi uống rượu, khoảnh khắc tiếp theo ép cánh cửa, khẽ kêu lên một tiếng kinh ngạc.
Âm cuối còn kịp phát nụ hôn nồng nhiệt pha lẫn mùi rượu chặn .
Không như những hôn nhẹ nhàng và dịu dàng, mang theo sự xâm chiếm rõ rệt, môi lưỡi c.ắ.n mút cô, quấn quýt chặt chẽ, buông tha bất kỳ tấc nào.
Mèo Dịch Truyện
Hai má cô gái ửng hồng, như thể nhiễm men say của , thoát vài tiếng rên rỉ đứt quãng từ cánh mũi.
Cô ép sát, áo khoác tuột sang một bên, để lộ nửa bờ vai trắng nõn mịn màng, xương bả vai cọ xát cánh cửa, tạo những tiếng động nhỏ.
Làm cô thể chịu đựng kiểu hôn thế , dần dần, đầu gối cô mềm nhũn, đầu óc choáng váng, dựa chút sức lực cuối cùng, cô đẩy nhẹ lồng n.g.ự.c .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/cuu-roi-chang-thieu-nien-co-chap-va-u-am-ay/chuong-99-say-ruou-tinh-yeu-sau-dam.html.]
Kỳ Uyên cảm nhận sự kháng cự của cô, liền dừng , vùi mặt hõm cổ cô, hít thở nặng nề dần trở nên đều đặn.
Một lúc lâu , cả hai đều hồi phục gần như bình thường, giọng vẫn khàn khàn, hỏi: “Sao em đến?”
“…”
Giang Uyển Nguyệt còn tưởng say đến mức quên hết trời đất, mím mím đôi môi đỏ mọng, khẽ lầm bầm: “Em còn hỏi uống rượu, còn uống nhiều như ?”
Kỳ Uyên xoa xoa đầu cô, ôm cô về phía ghế sofa, : “Uống một chút thôi, say.”
“…”
Giang Uyển Nguyệt nửa nửa ghế sofa, cúc áo bung một nửa, mái tóc lòa xòa che khuất một bên mắt, ngẩng đầu cô bằng ánh mắt liếc xéo, mang theo nụ chút khinh bạc.
Cô lướt qua mấy lon rỗng đặt bàn bên cạnh, đây mà gọi là say ư?
Tin mới lạ.
“Em rót cho cốc nước.” Giang Uyển Nguyệt xong liền định gạt tay , kết quả kéo một cái, ngã lòng .
Kỳ Uyên ôm cô, cánh tay vòng qua eo cô, giọng trầm thấp: “Em vẫn trả lời em đến?”
Giang Uyển Nguyệt một chân co nửa ghế sofa, nửa áp sát lồng n.g.ự.c ấm nóng, rắn chắc của , bóng đổ chồng lên mặt đất, gần như hòa một.
Cô tựa vai , trong thở đều là mùi hương , pha lẫn chút mùi rượu thoang thoảng, kỳ lạ mà dễ chịu.
Ngượng ngùng một chút, cô khẽ : “Em , hình như là mơ thấy , tỉnh dậy đó đặc biệt… nhớ .”
Rồi một cơn bốc đồng ập đến, cô liền chạy sang đây, nửa đêm nửa hôm, ở trong nhà một đàn ông say rượu, hôn , ôm .
Như thể mê hoặc, như đang mộng du, cô phân biệt nữa.
Kỳ Uyên nâng mặt cô lên, nhẹ nhàng vuốt ve đôi mày và khóe mắt cô, thì thầm: “Nguyệt Nguyệt, em là thật ?”
Anh hình như cũng mơ , mơ thấy thật sự con của Lưu Đại Cường và Kì Ninh.
là con của ai, ồ, con của Bùi Chính và Bùi Ninh?
Vậy còn Bùi Tễ thì , thiếu niên trời phú ưu tú , bên cạnh thường một cô gái rực rỡ chói mắt cùng.
Anh thấy cô thích , nhưng thấp hèn như bùn đất, chỉ xứng đáng từ xa ngước cô.
Trong mơ táo bạo hơn một chút, dám mơ cô chủ động đến mặt , chuyện với , yêu .
Thậm chí, còn mơ thấy là hoàng tử thực sự xứng đôi với công chúa, họ lớn lên bên từ thuở thanh mai trúc mã, là câu chuyện cổ tích ngoài đời thực.
Nghĩ đến đây, ngây ngốc bật .
Giang Uyển Nguyệt cảm thấy lòng quặn thắt, áp mặt sát lòng bàn tay , với : “Em đương nhiên là thật , em ở ngay bên cạnh đây, sẽ luôn ở bên , vĩnh viễn rời xa .”
Kiếp , cô sống một cuộc đời khuôn phép, nhưng chẳng hiểu thế nào là tình yêu đích thực.
Cho đến khi cô c.h.ế.t, cô mới một thầm yêu cô bấy lâu, vì cô mà tay trắng dựng nghiệp, dùng cả gia tài sính lễ, tự tay báo thù cho cô, và vì tình yêu mà gieo xuống vực.
Kiếp , ban đầu cô chỉ đền đáp thật , nhưng trong quá trình ở bên , cô sự chân thành thuần khiết và tình yêu cháy bỏng của cảm động sâu sắc.
Gặp , yêu trở thành bản năng, chính dạy cô thế nào là hình dáng của tình yêu đích thực.
Kỳ Uyên cô xong, ngón cái chậm rãi vuốt ve môi của cô, đôi mắt đen như mực, ẩn chứa chút xao động say mê, chăm chú thẳng mắt cô.
“Nguyệt Nguyệt, yêu em, yêu sâu đậm, yêu tha thiết.”
Trong đầu Giang Uyển Nguyệt như một vệt sáng trắng bùng nổ, cô nghĩ đến nụ hôn , tim cô đập nhanh hơn, ngượng ngùng đáp : “Em cũng .”
Ngay giây tiếp theo, Kỳ Uyên ngẩng đầu hôn lấy môi cô.