Cứu rỗi chàng thiếu niên cố chấp và u ám ấy - Chương 98: Hoán đổi · Bánh răng định mệnh ---
Cập nhật lúc: 2025-10-17 13:29:42
Lượt xem: 8
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mãi đến khi thấy từ “tiểu côn đồ”, Giang Uyển Nguyệt thể nhịn nữa, cô kéo Kỳ Uyên bước tới, phản bác:
“Cao Vũ Thần là cái thá gì mà đòi so sánh với Kỳ Uyên của chứ! Giang Nhã bà… thử c.h.ử.i bạn trai là tiểu côn đồ xem nào?!
sẽ với ông nội là bà ở nước ngoài b.a.o n.u.ô.i một đống trai bao, để ông cho bà một xu nào!”
Mấy câu đột ngột vang lên khiến sắc mặt những mặt đều đổi.
Giang Nhã tức hổ, chỉ cô mà nên lời.
Kỳ Ninh và Bùi Chính ngây , về phía Kỳ Uyên phía cô.
Giang Phong và Từ Vân thở phào nhẹ nhõm, giả vờ quở trách: “Nguyệt Nguyệt, chuyện với lớn như .”
Giang Uyển Nguyệt hừ một tiếng, như thấy cảnh tượng kỳ lạ, hỏi: “Dì Trương, cơm tối chuẩn xong ? Cháu đói quá…”
Dì Trương ở góc phòng xem hết bộ quá trình, thật sự còn kịch tính hơn cả phim truyền hình, lúc mới hồn: “Ôi ôi ôi, xong xong , đang đợi cô về đây.”
Giang Phong Kỳ Uyên, : “Tiểu Uyên cũng ở ăn tối hẵng về nhé.”
Kỳ Uyên : “Không ạ, công ty còn chút việc gấp giải quyết xong, cảm ơn chú dì, cháu xin phép ghé thăm tới ạ.”
Anh nắm c.h.ặ.t t.a.y cô gái bên cạnh, khẽ : “Nguyệt Nguyệt, sẽ ở cùng em.”
Rồi xoay rời , khi ngang qua Bùi Chính và Kỳ Ninh, lịch sự gật đầu một cái, bước ngoài.
Kỳ Ninh và Bùi Chính giơ tay hạ xuống, nỗi day dứt và đau khổ dâng trào trong lòng khiến họ thể lời nào.
Không khí tại hiện trường vô cùng ngưng đọng.
Dì Trương dám thở mạnh một tiếng, cẩn thận quan sát sắc mặt , trong lòng thắc mắc, theo kịch bản phim truyền hình thì nên diễn cảnh nhỏ m.á.u nhận ngay tại chỗ ?
Giang Uyển Nguyệt một lúc lâu mới phản ứng , chạy ngoài đuổi theo , đến mặt , cô ôm chặt lấy .
“Kỳ Uyên… em ở bên …”
Kỳ Uyên dừng bước, cúi đầu cô gái đang lao lòng .
Một lúc , nhẹ nhàng vỗ lưng cô, dịu dàng : “Không cần , em mau về ăn cơm , lúc nãy còn kêu đói ?”
“Em ! Em đói nữa…” Cô lắc đầu, ôm chặt lấy eo .
Mèo Dịch Truyện
Hoa hồng trong vườn nở rộ, một làn gió đêm thổi qua, mang theo hương thơm dịu nhẹ, vấn vương nơi chóp mũi.
Giang Uyển Nguyệt thấy gì, ôm chặt thêm mấy phần, như thể sợ chỉ cần buông tay là sẽ biến mất.
Kỳ Uyên nở nụ bất lực xen lẫn cưng chiều, vuốt ve mái tóc dài mềm mại của cô, dỗ dành: “Bảo bối, ngoan một chút ?”
“Huhu, bây giờ buồn , em ở bên !”
“Anh quá buồn, chỉ là … bất ngờ, ừm, ở một tĩnh tâm, sắp xếp suy nghĩ. Em ở bên cạnh, trong đầu chỉ thể nghĩ đến em thôi, ?”
Giang Uyển Nguyệt , do dự một lúc, đành buông tay: “Vậy .”
“Ừm, mau trong .”
Cô gái bĩu môi, trông vẻ vui, ngẩng đầu dặn dò : “Vậy nhất định nhớ ăn tối đó nha, chuyện gì thông suốt nhất định cho em , dù muộn đến mấy em cũng sẽ ở bên !”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/cuu-roi-chang-thieu-nien-co-chap-va-u-am-ay/chuong-98-hoan-doi-banh-rang-dinh-menh.html.]
“Ừm, .”
“Trong cái hộp màu xanh ở phòng khách nhà em nhiều đồ ăn vặt và bánh mì, nếu đói, em cho phép ăn vụng một chút đó nha, trong hộp đựng đồ xe cũng mấy gói bánh quy, em cũng cho ăn luôn! Nhớ đừng để bụng đói đó nha!”
Kỳ Uyên cô luyên thuyên, bật , cúi đầu hôn nhẹ lên cô, : “Anh , mau về , em cũng ăn nhiều một chút.”
Giang Uyển Nguyệt đưa tay chạm nhẹ lên môi, lúc mới yên tâm để rời .
Kỳ Uyên lái xe đến nhà tù ở ngoại ô thành phố. Suốt đường , vô âm thanh vang vọng trong đầu : con ruột của Kì Ninh ( ), mà là đứa trẻ đ.á.n.h tráo của nhà họ Bùi, là con ruột của Bùi Ninh ( Bùi Tễ).
Anh cảm thấy hoang đường, khó tin. Anh tìm Lưu Đại Cường hỏi cho rõ, nhưng Lưu Đại Cường cho sự thật khi mới năm tuổi, chỉ cố chấp cho rằng vô tội, chịu tin.
Kỳ Uyên nhà tù u ám đó, cổng sắt treo một ngọn đèn vàng vọt, bên trong bóng đèn còn sót xác bướm đêm, đang dần thối rữa.
Bức tường cũ nát vẽ nhiều hình graffiti, màn đêm càng thêm loang lổ t.h.ả.m hại, khiến nhớ đến cảnh Kì Ninh tự sát, m.á.u cũng b.ắ.n tung tóe khắp tường như .
Ký ức chút mơ hồ, nhưng những trận đòn roi và lời mắng c.h.ử.i của Lưu Đại Cường suốt mười mấy năm qua vẫn còn hiện rõ mồn một.
Lưu Đại Cường sai, chính vì , mà phụ nữ đáng thương, vô tội mới sớm kết thúc cuộc đời trẻ tuổi của .
Kỳ Uyên tự giễu cợt khẽ một tiếng, đạp ga lái xe rời khỏi nơi .
Giang Uyển Nguyệt cả đêm đều lơ đễnh, ăn tối cũng chẳng bao nhiêu về phòng.
Cô nhớ kiếp , khi đó Kỳ Uyên cơ hội tiếp xúc với nhà họ Bùi, ngay cả khi sự nghiệp thành công, và nhà họ Bùi cũng là đối thủ kinh doanh.
Làm thể nghĩ đến, là con ruột của nhà họ Bùi.
Trọng sinh một kiếp, sự trùng hợp ngẫu nhiên, sự chủ động tiếp cận của cô, khiến bánh xe vận mệnh đổi, trở quỹ đạo đúng đắn.
Nếu như ngày xưa Kỳ Uyên và Bùi Tễ hoán đổi phận, lớn lên ở nhà họ Bùi, cùng cô thanh mai trúc mã, đính hôn, kết hôn ở tuổi thích hợp, liệu cô còn yêu đó ?
Câu trả lời là , nhất thiết tên Kỳ Uyên, nhưng dù tên là gì, cũng đều là mà Giang Uyển Nguyệt yêu thích.
Kiếp , kiếp , thậm chí sinh sinh thế thế, cô tin rằng, dù ở gian phận nào, họ cuối cùng cũng sẽ gặp , yêu .
Chỉ là Kỳ Uyên chịu quá nhiều đau khổ , Giang Uyển Nguyệt xót xa cho thiếu niên của .
Hy vọng khi buồn sẽ một âm thầm chịu đựng, cô ở bên .
Thế nhưng tỏ nhẹ nhàng như , chẳng khác gì thường ngày, còn bảo cô đừng nghĩ nhiều, sớm nghỉ ngơi .
Đêm đó, Giang Uyển Nguyệt ngủ hề yên giấc, cô mơ thấy Bùi Chính và Bùi Ninh bắt Kỳ Uyên hiến gan cứu Bùi Tễ.
Cô điên cuồng lắc đầu, kéo tay Kỳ Uyên cho .
Kỳ Uyên nhẹ nhàng đẩy cô : “Anh là con ruột của họ…”
Trong phòng phẫu thuật, Bùi Tễ gan khỏe mạnh, bình phục , Bùi Chính và Bùi Ninh vây quanh chăm sóc .
Còn Kỳ Uyên ở một bên khác, còn nhịp tim và thở, chảy nhiều máu, m.á.u chảy lênh láng mặt đất, lan đến chân cô.
Cô ngây , thấy cả nhà ba Kỳ Uyên căn bản con trai của họ, là vì gan của Kỳ Uyên mới lừa .
Khoảnh khắc tiếp theo, Giang Uyển Nguyệt mở choàng mắt, bật dậy khỏi giường.