Cứu rỗi chàng thiếu niên cố chấp và u ám ấy - Chương 96: --- Mềm Mại · Muốn Ôm Ngủ
Cập nhật lúc: 2025-10-17 13:29:40
Lượt xem: 8
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tối qua Kỳ Uyên cho tài xế về , bây giờ còn sớm, liền tự lái xe đưa cô gái về.
Trên đường, Kỳ Uyên đầu cô gái mấy , phát hiện cô luôn ngoài cửa sổ.
Anh do dự một lát, lên tiếng: "Tối qua phát hiện một chiếc xe bám sát chúng , để cắt đuôi, bảo tài xế tăng tốc độ lên tối đa, đó đối phương cũng tăng tốc theo, lúc đó đúng lúc đèn đỏ, một chiếc xe tải lớn từ bên trái lao , thế là... đ.â.m ."
Giang Uyển Nguyệt thấy tiếng thì đầu , vẻ mặt chút kinh ngạc, mãi một lúc mới : "Chắc ở nước ngoài lâu quá , đến cả luật giao thông trong nước cũng quên mất."
Kỳ Uyên ngờ cô trả lời như , trong lòng chút thấp thỏm, ngay đó thấy cô đầu ngoài cửa sổ, nắm chặt vô lăng.
Sau khi xuống cầu vượt, sắp phát điên vì bầu khí trong xe, tìm một chỗ đậu xe tạm thời, dừng xe , tháo dây an nắm lấy tay cô gái.
"Nguyệt Nguyệt, thật sự ngờ sẽ nông nỗi , xin ." Lần nữa mở miệng, giọng run rẩy, mang theo sự hổ thẹn sâu sắc.
Giang Uyển Nguyệt , mới phát hiện vẻ mặt căng thẳng, mắt nổi đầy tia m.á.u vì cả đêm ngủ.
"Sao ? Sao tự dưng xin ?" Cô ngẩn một lát mới hồn, bất lực buồn : "Ngốc ạ, thể là của chứ, với xin em gì?"
"Anh cứ nghĩ em buồn vì tình trạng của Bùi Tễ, đang trách ."
"Hả?" Giang Uyển Nguyệt gần như thể hiểu suy nghĩ của , cô giơ tay vỗ vỗ đầu , : "Anh em buồn ở chỗ nào chứ?"
"Vừa em cứ im lặng, còn đầu sang hướng khác."
Giang Uyển Nguyệt thở dài: "Bùi Tễ xảy chuyện là điều ai ngờ tới, hơn nữa của , thể trách ? Em buồn, nhưng em buồn hơn vì những lời dì Kỳ trong bệnh viện, em sợ buồn."
"Còn nữa," cô chỉ tay về phía chân trời, "em đang ngắm mặt trời mọc đó!"
Ánh nắng từ phía chân trời xa xăm rọi lên khuôn mặt dịu dàng của cô.
Kỳ Uyên đầu tiên sững sờ, đó kinh ngạc vui mừng, nắm lấy tay cô hôn, hốc mắt đỏ.
Chiếc xe khởi hành, cô gái bên cạnh thêm: "Bố em về, em về nhà."
"Hả?"
"Rồi, em đến chỗ ."
Khi hai đến căn nhà thuê của Kỳ Uyên, ánh bình minh rực rỡ xuyên qua tầng mây, rải xuống giữa đất trời rộng lớn.
Cả lầu và lầu vẫn yên tĩnh, chỉ những gia đình chuẩn đưa con học là dậy sớm bữa sáng.
Kỳ Uyên đóng cửa lớn , chỉ bật một chiếc đèn nhỏ màu vàng ấm trong phòng khách, đó lấy ấm đun nước để đun, : "Nếu buồn ngủ thì lên giường nghỉ ngơi ."
Giang Uyển Nguyệt dụi dụi mí mắt mỏi, gật đầu, về phía phòng ngủ.
Đi hai bước, cô cúi đầu ngửi ngửi hõm cổ , cau mày thanh tú, đầu : "Ưm, em mùi nước khử trùng, tắm."
Cô từng ngủ ở đây, đương nhiên đồ ngủ của , Kỳ Uyên tìm trong tủ quần áo một bộ đồ tương đối nhỏ, lấy thêm một chiếc khăn mới, đưa cho cô.
Giang Uyển Nguyệt nhận lấy, đó phòng tắm để tắm.
Sợ cô , cách cánh cửa kính mờ của phòng tắm với cô: "Tay vặn bình nóng lạnh xoay sang là nước nóng, cẩn thận bỏng, đừng chân trần, sẽ trơn trượt đấy."
Giang Uyển Nguyệt cởi hết quần áo, thấy giọng theo bản năng lưng , má nóng, ừ một tiếng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/cuu-roi-chang-thieu-nien-co-chap-va-u-am-ay/chuong-96-mem-mai-muon-om-ngu.html.]
Kỳ Uyên vốn còn định hỏi cô cần sữa rửa mặt dầu xả gì , nếu cần sẽ lập tức chạy ngoài mua, nhưng thấy tiếng nước chảy trong phòng tắm, nuốt lời trong, đến ghế sofa ở phòng khách.
Anh lấy laptop mở, kiểm tra thấy công việc hôm nay quá nhiều, nên xử lý những việc khẩn cấp .
Ba mươi phút , xử lý xong, Giang Uyển Nguyệt tắm xong , chỉ mặc chiếc áo T-shirt của .
Chiếc áo T-shirt đối với cô đủ rộng rãi thoải mái, vạt áo gần như che khuất cả đùi cô, phía là đôi chân dài thẳng tắp, trắng nõn, lẽ vì tắm xong, làn da ửng hồng nhạt, một giọt nước lau khô chảy dài xuống.
Cô : "Quần rộng quá, em mặc ."
Kỳ Uyên rời mắt, gõ bàn phím, “Ừm, em nghỉ , lát nữa sẽ giặt váy cho em, lúc nào em ngủ dậy là thể .”
Giang Uyển Nguyệt đến, xuống bên cạnh , ghé sát màn hình máy tính của : “Sao việc , buồn ngủ ?”
Hương thơm thoang thoảng từ cô phả mặt , còn mang theo ấm từ cơ thể, ngón tay Kỳ Uyên khựng , khẽ : “Cũng tạm, chín giờ còn đến công ty.”
Cô gái nghiêng đầu gương mặt , đối diện với đôi mắt sâu thẳm mà sáng rực , ánh mắt lập tức né tránh, hàng mi cũng run rẩy.
Cô một lúc, đó ôm lấy cánh tay kéo , : “Vậy thì ngủ ba tiếng hẵng đến công ty, xem mắt còn đỏ ngầu hết cả kìa.”
Giang Uyển Nguyệt dẫn phòng ngủ, cô trèo lên giường xuống, vỗ vỗ chỗ trống bên cạnh, đôi mắt sáng rực .
Kỳ Uyên bất lực mỉm , cúi đắp chăn cho cô, dịu giọng : “Được , em ngủ , tắm.”
Cô gái gật đầu, ngoan ngoãn nhắm mắt .
Kỳ Uyên khẽ vuốt những sợi tóc lòa xòa má cô, dậy cầm bộ đồ ngủ, phòng tắm.
Anh tắm nhanh, còn giặt tay chiếc váy cô gái , phơi ở ban công, trời nắng tháng Tám chỉ vài tiếng là khô.
Khi trở phòng ngủ, giường cuộn tròn một cục nhỏ, cô gái im lìm, vẻ ngủ .
Anh kéo rèm cửa chặt hơn, cho ánh sáng bên ngoài lọt , đó cẩn thận vén chăn, xuống.
Vừa nhắm mắt định ngủ bù, bên cạnh cựa quậy, lăn sang bên cạnh , mặt áp cổ , nhẹ giọng bên tai : “Muốn ôm.”
Kỳ Uyên nghiêng , ôm cô lòng, hôn lên trán cô, dỗ dành: “Ngủ .”
Cơ thể cô gái gầy, nhưng mềm mại, ấm cứ thế phả cổ, vành tai, và làn da nhạy cảm của .
May mắn , lâu , tiếng hít thở đều đều của cô gái vang lên bên tai, bàn tay đang đặt ở eo cô kìm siết chặt thêm vài phần.
Anh ôm cô, nhưng chút buồn ngủ nào.
Mãi đến tám giờ, mới lưu luyến buông cô , rời khỏi giường.
Kỳ Uyên nấu một ít cháo kê, đặt trong nồi cơm điện để giữ ấm, để cô tỉnh dậy thể ăn bất cứ lúc nào.
Trước khi , Kỳ Uyên phòng ngủ, cô gái vẫn ngủ say sưa. Anh bên giường gương mặt ngủ say yên bình của cô một lúc, đó cúi xuống hôn lên má cô.
Mèo Dịch Truyện
Cô gái trong giấc mơ khẽ rên ư ử hai tiếng, lăn .
Khóe miệng Kỳ Uyên nở nụ .
Sau đó kiểm tra một lượt điện nước ga trong nhà, xác nhận an vấn đề gì, mới rời .