Cứu rỗi chàng thiếu niên cố chấp và u ám ấy - Chương 93: ---
Cập nhật lúc: 2025-10-17 13:29:37
Lượt xem: 7
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Kẻ Xấu Xa • Hôn Say Đắm
Trong nhà vệ sinh, Giang Uyển Nguyệt vốc một vốc nước lạnh rửa mặt. Cô ngẩng đầu trong gương, hai má ửng hồng, đôi mắt đen láy mở to tròn xoe.
Cảnh tượng hiện lên trong đầu, cô mà ồn ào đòi hát?
Không sống nữa ?!
Trừ những bạn học mẫu giáo của cô, chắc ai Giang Uyển Nguyệt cô, thực là một "âm si", loại hát lệch tông .
Đã mở miệng thì thôi, một khi mở miệng là thể "hủy diệt" tất cả .
Huống chi mặt Kỳ Uyên nhà cô, tiên nữ thể cất lên tiếng hát gầm rú như chứ?
Cô gái nháy mắt nhăn mũi với bóng trong gương, tự cảnh cáo đừng say xỉn nữa, bước khỏi nhà vệ sinh.
Kỳ Uyên đợi cô ở gần đó, thấy cô bước , tới hỏi với vẻ lo lắng: "Em đỡ hơn ?"
Giang Uyển Nguyệt ôm lấy cánh tay , đầu tựa vai , ngẩng mặt lên : "Vẫn còn chóng mặt."
Dưới ánh đèn trắng sáng, gương mặt cô gái tinh xảo mỹ như một khối ngọc quý, nay khối ngọc còn vương vài giọt nước, càng thêm trong trẻo tinh khiết.
Kỳ Uyên cúi mắt cô, đưa tay lau một giọt nước đang trượt xuống má cô, khẽ : "Không giỏi uống ?"
Giang Uyển Nguyệt trừng mắt, bộ c.ắ.n tay : "Kỳ Tiểu Uyên! Anh giờ đáng yêu nữa !"
Kết quả là véo cằm, ngón cái xoa lên má cô, : "Đừng nghịch, ướt hết mặt kìa."
Giang Uyển Nguyệt chợt nhớ vấn đề , "Ái ya" một tiếng, hỏi: "Vậy lớp trang điểm của em lem ?"
Kỳ Uyên chăm chú quan sát mặt cô, hỏi: "Còn trang điểm nữa ?"
Giang Uyển Nguyệt hỏi đến cạn lời, cô tối nay bàn trang điểm ròng rã hai tiếng đồng hồ, từ đôi mắt nai trong sáng gợi cảm, đôi môi căng mọng mướt mát, đến má hồng ửng nhẹ tự nhiên, mà nghi ngờ cô trang điểm ???
Quả thật là... cô quá đỉnh , vì thì chứng tỏ lớp trang điểm hiện tại của cô hề vấn đề gì, tuyệt vời luôn chứ.
Giang Uyển Nguyệt nở nụ duyên dáng, sáp gần , : "Đâu , trời sinh xinh nên gì cần trang điểm chứ~"
Nếu cô , Kỳ Uyên lẽ sẽ thực sự tin. một khi cô lộ nụ ranh mãnh đắc ý như thế , cái đuôi cáo nhỏ lộ ngay lập tức.
Anh tạm thời vạch trần cô, mà hỏi: "Bây giờ về phòng karaoke ?"
Giang Uyển Nguyệt lắc đầu, bên trong ồn ào náo nhiệt, còn hàng chục cặp mắt đang chằm chằm họ, đến nắm tay nhỏ thôi cũng tự nhiên.
Thà ở riêng với bạn trai một lát, yên tĩnh một chút, khí cũng như đang nổi bong bóng màu hồng .
Kỳ Uyên liền ôm cô đến một ban công ở cuối hành lang, hóng gió, tiện thể giải rượu.
Vị trí ở cao, thể thấy cảnh đêm xa. Trăng sáng vằng vặc trời, thưa lấp lánh, vạn nhà đèn đuốc như dải ngân hà nhân gian, vô cùng mê hoặc.
Hai đặt tay lên lan can, về phía xa, ai gì. Mọi ngôn ngữ dường như đều trở nên yếu ớt khoảnh khắc , tiếng gió rì rào chính là cách diễn đạt nhất.
Không là ai chạm tay ai , họ ở bên đầy một tháng, nhưng sự ăn ý vượt qua cả những cặp đôi yêu lâu năm.
Chỉ cần một hành động nhỏ, họ thể hiểu rõ ý đối phương.
Đến khi kịp phản ứng, hai ôm hôn.
Kỳ Uyên đẩy cô gái lan can phía , bàn tay nâng niu má cô từ từ vén một lọn tóc vương mu bàn tay tai cô, đầu ngón tay chạm chiếc khuyên tai tua rua đang rủ xuống, lành lạnh.
Sau đó, vuốt ve chiếc gáy thon mềm của cô, nhẹ nhàng xoa nắn, như thể đang an ủi một chú mèo đang bồn chồn yên.
Cô gái quả nhiên ngoan ngoãn trở , nhắm mắt, hé miệng.
Bàn tay tựa n.g.ự.c còn quấy phá nữa, mềm mại như xương đặt lên vai , đầu ngón tay nắm chặt áo sơ mi của .
Hơi thở của hai trở nên nặng nề, quấn quýt bên , trong góc khuất vắng vẻ, phóng túng hôn môi.
Môi lưỡi đàn ông tách khi vẫn còn quyến luyến, cúi mắt dáng vẻ cô lúc , dùng ngón tay cái xoa xoa khóe môi và cằm cô,
Cười : "Sao lem luốc như mèo con thế ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/cuu-roi-chang-thieu-nien-co-chap-va-u-am-ay/chuong-93.html.]
Giang Uyển Nguyệt ngây hai giây, mới hiểu ý là gì. Cô nghĩ lúc chắc chắn xí c.h.ế.t , liền dùng tay che miệng , mắt mờ ảo nước, nhưng ánh hung dữ: "Anh đáng ghét!"
Mặc dù khóe môi và cằm cô đều lem khá nhiều son, nhưng kết hợp với gương mặt trắng nõn tinh xảo , ngược càng tăng thêm vẻ diễm lệ, quyến rũ.
Kỳ Uyên kéo tay cô khỏi mặt, hôn lên má cô, dịu dàng dỗ dành: "Rồi, sai ."
Cô dễ dàng dỗ dành như , liền dùng tay che mặt , cho hôn.
Kỳ Uyên , hôn lên mắt cô.
Cô che cả mắt .
Kỳ Uyên tiếp tục hôn trán cô.
Cô nhích tay lên một tấc.
Kỳ Uyên bật tiếng nhẹ đắc ý, cúi nữa hôn lên đôi môi đang hé mở của cô.
Giang Uyển Nguyệt tức c.h.ế.t , tức c.h.ế.t , cô còn nguôi giận mà dám hôn cô!
Người đàn ông dịu dàng ngậm lấy cánh môi mềm mại của cô, ghì giọng thì thầm những lời tình tứ: "Nguyệt Nguyệt..."
"Em nhất, đừng giận nữa, ?"
Giang Uyển Nguyệt suýt chiêu "mưa dầm thấm lâu" của cho mềm nhũn, nào còn tâm trí mà giận dỗi.
Cuối cùng từ con cáo nhỏ tinh ranh biến thành chú lười nhỏ mềm mại, gần như treo hẳn lên .
Đồ xa, đồ xa, đồ xa!
Khi trở phòng riêng, may mà đang chơi hăng, để ý đến đôi môi ửng đỏ sưng nhẹ của Giang Uyển Nguyệt, cũng như ánh mắt lảng tránh của cô.
Kỳ Uyên thì vẫn thản nhiên như , cứ như thể chuyện là .
Anh nghiêng đầu hỏi cô gái: "Còn chơi gì khác ?"
Giang Uyển Nguyệt giật , còn chơi cái gì nữa? Chơi cái gì nữa?
Định chơi c.h.ế.t cô ?
Kỳ Uyên thấy ánh mắt khác lạ trong đồng tử cô, đoán cô thể hiểu lầm ý , liền vội giải thích: "Bida? Bowling?"
Cô gái khựng , kiêu kỳ mặt : "Mệt, chơi!"
Mèo Dịch Truyện
Kỳ Uyên xoa đầu cô, hỏi thêm nữa, chỉ lặng lẽ ở bên cạnh cô.
Gần hai tiếng , cũng thấm mệt, lục tục xuống ghế sofa nghỉ ngơi.
Quách Lực đoán buổi tụ tập hôm nay cũng đến lúc kết thúc, vỗ tay : "Các bạn học! Cũng đến lúc , là, chúng giải tán nhé?"
Có hưởng ứng: "Giải tán , buồn ngủ c.h.ế.t mất."
Quách Lực thấy đa đều đồng ý, gật đầu, đề nghị chụp một tấm ảnh tập thể.
Dù đây cũng thể là chụp ảnh chung cuối cùng, ai phản đối, tự giác sắp xếp vị trí và tạo dáng như tất cả các bức ảnh tập thể lớp chụp trong ba năm học đây.
Người phục vụ giơ máy ảnh lên, chuẩn chụp.
Khoảnh khắc tiếp theo, Lý Dương đột nhiên lớn tiếng : "Khoan ! Còn đến!"
"À? Thiếu ai ?"
Lý Dương úp mở trả lời, : "Quách Lực, đợi một lát! Tớ đón !"
Rồi chạy ngoài.
Mọi ngơ ngác xung quanh, thiếu ai.
cũng chụp .
Không lâu , cánh cửa phòng riêng nặng nề từ bên ngoài đẩy từ từ.