Cứu rỗi chàng thiếu niên cố chấp và u ám ấy - Chương 90: --- Bữa tiệc · Em có đẹp không?

Cập nhật lúc: 2025-10-17 13:29:34
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Từ đó, hai những ước mơ mới của riêng .

 

Kỳ Uyên cho công ty ngày càng lớn mạnh, kiếm đủ tiền để sớm cưới cô gái yêu về nhà.

 

Mèo Dịch Truyện

Còn Giang Uyển Nguyệt ngoài việc vẽ tranh hằng ngày , còn yêu thích chơi game, nhưng một thời gian chơi, cô phát hiện thể vượt qua màn tiếp theo.

 

Sau khi hỏi Kỳ Uyên, cô mới hóa cài đặt của trò chơi . Thế là cô nảy ý tưởng, quyết định tự thiết kế game!

 

Công ty của Kỳ Uyên trong một tòa nhà lớn ở Bắc Thành, quy mô tuy lớn nhưng trang thiết đầy đủ, hơn chục nhân viên, mỗi đều tích cực vươn lên, tràn đầy hy vọng và khát vọng về tương lai.

 

Giang Uyển Nguyệt thường xuyên đến công ty tìm Kỳ Uyên, một văn phòng riêng, bàn việc rộng rãi đặt hai chiếc máy tính, một cái của , một cái của cô.

 

Hai dành phần lớn thời gian ở bên , khi mệt mỏi chỉ cần đối phương một cái là thể lập tức động lực.

 

Cứ như , kỳ nghỉ hè dài nhất của thời học sinh cũng sắp kết thúc.

 

Vào cuối tháng Tám, trong nhóm lớp tổ chức một buổi tụ họp.

 

Địa điểm tụ họp chọn ở khu vực sầm uất trung tâm Bắc Thành, cảnh đêm rực rỡ muôn màu, xung quanh những tòa nhà cao tầng lấp lánh ánh đèn neon, xe cộ tấp nập.

 

Giang Uyển Nguyệt và Hứa Chiêu Chiêu vẫn còn đang tóc ở tiệm. Cô nhắn tin cho Kỳ Uyên bảo cứ , lát nữa cô và Chiêu Chiêu sẽ đến .

 

Khi nhận tin nhắn, Kỳ Uyên mới lên xe, trả lời một tiếng “Được”.

 

Sau đó cô gái gửi một tin nữa: 【Nhớ ở đó ngoan ngoãn đợi em nha 】

 

Kỳ Uyên liếc mắt một cái liền hiểu hàm ý của cô gái, nhanh chóng trả lời: 【Biết

 

Tiểu Nguyệt Lượng: 【】

 

Người đàn ông thấy vô biểu tượng cảm xúc hôn môi rơi xuống màn hình điện thoại, nhịn bật , ngón tay cái lướt qua khuôn mặt tươi của cô gái trong ảnh nền.

 

Tài xế A Thành cũng là nhân viên trong công ty, tuy lớn hơn Kỳ Uyên vài tuổi nhưng tính cách hoạt bát, khéo léo. Nghe thấy câu đó, cợt hỏi: “Tổng giám đốc Kỳ, chúng bây giờ là đón bà chủ ?”

 

Kỳ Uyên thu nụ , đôi mắt đen sâu thẳm trầm mặc, liếc qua gương chiếu hậu, dặn dò: “Đi thẳng đến câu lạc bộ giải trí.”

 

Tài xế sự đổi sắc mặt trong một giây của cho giật , hai tay nắm chặt vô lăng, thẳng lưng, nghiêm túc trả lời: “Vâng, Tổng giám đốc Kỳ.”

 

Kỳ Uyên ở hàng ghế , bóng dáng ẩn trong màn đêm mờ ảo, hòa quyện giữa vẻ trầm và khí chất, mang đậm phong thái của một đàn ông trưởng thành.

 

Chiếc xe màu đen lướt êm ái trong thành phố rộng lớn phồn hoa .

 

Giang Uyển Nguyệt tóc dài màu hạt dẻ thành kiểu tóc xoăn mây bồng bềnh, mái bằng rẽ ngôi giữa, buông xõa tự nhiên vai, trông lười biếng thanh lãnh.

 

Còn Hứa Chiêu Chiêu nhuộm tóc màu xanh khói, dùng kẹp gắp kẹp nửa đầu tóc lên, toát lên vẻ sang chảnh, sành điệu.

 

Khi hai đến phòng riêng, cơ bản đông đủ, khí náo nhiệt ồn ào.

 

Phòng riêng lớn, trang đầy đủ các thiết trò chơi. Một nhóm vây quanh chơi bida, một nhóm khác tụ tập bên bàn chơi xúc xắc, hát hò.

 

Ánh mắt Giang Uyển Nguyệt lập tức đổ dồn bóng dáng ở góc phòng riêng.

 

Kỳ Uyên mặc áo sơ mi đen, quần tây đen, cổ áo cài kín mít, một chiếc ghế sofa. Anh đang mân mê ly rượu trong tay, chất lỏng trong suốt theo động tác của mà lay động, phản chiếu ánh sáng mờ ảo xa hoa.

 

Anh cúi đầu, đang nghĩ gì, tỏa khí chất cao quý lạnh lùng, dường như hề đến những ánh mắt xáo động và tiếng ồn ào xung quanh, tựa như đang ngăn cách trong một thế giới khác.

 

Tất cả bạn học trong lớp đều học đại học mở công ty, những thành kiến và khinh thường đây đối với đều biến thành sự kinh ngạc và ngưỡng mộ.

 

Tất cả đều tiếp cận , nhưng dám.

 

Ở một đầu ghế sofa một cô gái đang , cách một bằng hai . Cô gái khóe môi mỉm , đang chuyện với các cô gái khác.

 

Một trong đó dùng khuỷu tay huých nhẹ cô , hiệu bằng ánh mắt, nhưng cô gái hoảng loạn dùng tay đẩy , bảo họ đừng nghịch ngợm.

 

Rồi cô nhanh chóng liếc sang bên cạnh, má ửng hồng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/cuu-roi-chang-thieu-nien-co-chap-va-u-am-ay/chuong-90-bua-tiec-em-co-dep-khong.html.]

 

Giang Uyển Nguyệt thu hết cảnh mắt.

 

Lúc , kẻ 'thích màu' quen thuộc trong lớp thấy hai ở cửa, mắt lập tức sáng rỡ, huýt sáo một tiếng về phía họ: “Ô hô, hai đại mỹ nhân của chúng cuối cùng cũng đến !”

 

Mọi trong phòng riêng lập tức về phía họ.

 

Cả hai đều chuẩn kỹ lưỡng cho buổi tiệc , quả hổ danh là thiên kim tiểu thư nhà hào môn, chỉ cần đó thôi là một cảnh tượng mê hồn .

 

Giang Uyển Nguyệt lướt mắt qua , mím môi khẽ, xem như chào hỏi.

 

Rồi cô thẳng về phía Kỳ Uyên. Anh cũng ngẩng đầu cô, dịu dàng mỉm và tự nhiên đón lấy chiếc túi xách nhỏ trong tay cô.

 

Giang Uyển Nguyệt xuống cạnh , ôm cánh tay , mặt nở nụ ngọt ngào : “Xin em đến muộn, để đây một buồn chán.”

 

Kỳ Uyên mái tóc mới của cô một cái, ánh mắt tràn ngập tia sáng dịu dàng, : “Không .”

 

Giang Uyển Nguyệt nhẹ nhàng tựa đầu vai Kỳ Uyên, những sợi tóc mềm mại rũ xuống xương cổ tay , khẽ chạm .

 

cô gái ở đầu ghế sofa, hỏi: “Không phiền Chiêu Chiêu đây chứ?”

 

Mấy cô gái bên cạnh ngừng trêu chọc, vẻ mặt chút vi diệu. Cô gái : “Không phiền.”

 

Giang Uyển Nguyệt gật đầu, Hứa Chiêu Chiêu vẫn đang , vỗ vỗ chỗ bên cạnh : “Chiêu Chiêu !”

 

“…”

 

Hứa Chiêu Chiêu thấy nụ mặt Giang Uyển Nguyệt mà nổi hết cả da gà, khẽ hừ một tiếng, giữa Giang Uyển Nguyệt và cô gái .

 

Mấy cô gái thấy hai chen giữa thì gì nữa, cúi đầu nghịch điện thoại.

 

Trong phòng bao ánh sáng lờ mờ, đang hát một bài hát trầm bổng nhẹ nhàng, khí xung quanh dường như chậm , mang cảm giác như trong một bộ phim cổ điển.

 

Giang Uyển Nguyệt đầu Kỳ Uyên, hỏi: “Em ?”

 

Đôi mắt sáng của cô gái như bươm bướm bay lượn, nhẹ nhàng nhảy múa, cùng nhịp đập trái tim .

 

“Đẹp lắm.”

 

“Họ ?”

 

“…Anh , cũng chuyện với họ.”

 

Kỳ Uyên nghiêng mặt cô, nửa khuôn mặt còn ẩn trong bóng tối, càng thêm sắc nét và điển trai. Hàng mi đen dài rũ xuống che giấu sự lo lắng và dịu dàng rung động lòng trong ánh mắt .

 

Giang Uyển Nguyệt cong môi , khẽ huých tay : “Ừm hứm~”

 

Kỳ Uyên lúc mới thở phào nhẹ nhõm, nâng ly rượu nhấp một ngụm, đôi môi mỏng dính chút ánh nước quyến rũ.

 

Giang Uyển Nguyệt chằm chằm, bất giác nuốt khan một cái, đối diện với ánh mắt , cô ghé tai hỏi: “Ngon ?”

 

Kỳ Uyên gật đầu, : “Cũng .”

 

Giang Uyển Nguyệt ngửi thấy , ngoài mùi hương gỗ thanh khiết , còn vương thêm chút hương rượu thoang thoảng, dễ khiến say mê.

 

Tim cô khẽ run lên, cô vươn tay lấy ly rượu trong tay , “Em cũng uống.”

 

“Em uống ?” Anh chặn .

 

“Đương nhiên! Trước đây em lén uống rượu ở nhà, bình rượu mơ xanh mà dì Kỳ tặng chính là do em uống hết đấy!”

 

Nói xong câu , Giang Uyển Nguyệt mới nhận nhắc đến ai, nhân lúc khựng , cô liền giật lấy ly rượu trong tay , nâng lên uống một ngụm.

 

Kỳ Uyên thấy nụ đắc ý và tinh quái của cô gái bên cạnh, co ngón tay búng trán cô: “Chỉ giỏi bày trò.”

 

 

Loading...