Cứu rỗi chàng thiếu niên cố chấp và u ám ấy - Chương 86: ---

Cập nhật lúc: 2025-10-17 13:29:30
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Vài tháng , kỳ thi tuyển sinh đại học quốc khép .

 

Trước kỳ thi, Giang Uyển Nguyệt và Kỳ Uyên còn rằng đây là cuối cùng họ phân định thắng thua, nhưng kết quả là cả hai đều lọt top 10 của thành phố, thậm chí còn ẩn điểm, thể phân định ai hơn ai.

 

Ảnh của hai đặt cạnh bảng vàng của trường, vui nhất ai khác chính là cô Trần.

 

Hai học sinh mà cô yêu quý nhất thầm mến , lấy mục tiêu và động lực, cuối cùng cùng đạt tới đỉnh cao.

 

Thật sự là một cặp đôi trời sinh!!!

 

Cô Trần chụp ảnh hai gửi nhóm lớp: [Chúc mừng chúc mừng! @Kỳ Uyên @Giang Uyển Nguyệt]

 

Sau đó, một loạt bình luận xuất hiện:

 

[Oa, đăng ký kết hôn ?]

 

[Thật giả đấy O.o]

 

[Chấn động các bác ơi!!!]

 

[, , là fan cặp đôi của họ, kết hôn mâm chính!]

 

Nhóm lớp trò chuyện rôm rả, Giang Uyển Nguyệt tạm thời để ý đến.

 

Hai chút bất đồng về việc điền nguyện vọng.

 

Cả hai đều chọn Đại học Bắc Thành, Giang Uyển Nguyệt điền ngành Khoa học Máy tính, nhưng Kỳ Uyên chuẩn học Quản trị Kinh doanh, điều ngoài dự đoán của cô.

 

Biết tin , Giang Uyển Nguyệt hai lời liền đến căn nhà trọ tìm .

 

Cô hỏi: "Anh thích Khoa học Máy tính ?"

 

Kỳ Uyên thấy trán cô lấm tấm mồ hôi mỏng, liền bật quạt trong phòng lên, lấy khăn giấy lau cho cô.

 

Anh dịu dàng giải thích: "Khoa học Máy tính thích, Quản trị Kinh doanh cũng thích, chỉ là nhiều cân nhắc, vẫn chọn Quản trị Kinh doanh hơn."

 

Giang Uyển Nguyệt sững sờ một chút, trong lòng hiện lên một ý nghĩ, nhưng cô vẫn hỏi: "Tại ?"

 

Kỳ Uyên , : "Mấy hôm em với , chú dì bảo em cân nhắc học Quản trị Kinh doanh, chắc là khi nghiệp em sẽ việc ở tập đoàn Giang thị, nhưng em hứng thú với chuyên ngành ."

 

Giang Uyển Nguyệt , nhỏ giọng hỏi: "Vậy thì ?"

 

"Vậy thì, chọn ngành , một mặt đương nhiên là bản cũng thích, mặt khác là, ... báo đáp em, báo đáp gia đình họ Giang."

 

Giang Uyển Nguyệt chút dám tin, cô chớp chớp mắt.

 

"Sở dĩ thể học , thể thi đỗ trường như , đều là nhờ sự tài trợ của một nhà từ thiện, mà nhà từ thiện đó chính là chú Giang, ba của em."

 

"A? Anh, ?"

 

Kỳ Uyên véo véo má cô ngây ngốc, khẽ 'ừ' một tiếng.

 

"Học phí năm nay chuyển về tài khoản cũ , nhưng thấy tiền đủ để đền đáp ân tình của dành cho ."

 

Anh mắt cô, nghiêm túc : "Nếu cần... thể việc cho nhà họ Giang cả đời."

 

Giang Uyển Nguyệt cảm thấy một sự chua xót dâng lên chóp mũi, cô lao lòng trai, nghẹn ngào :

 

Mèo Dịch Truyện

"Ai cho trả? Em mới cần đến nhà họ Giang công , là đến để chồng em đó!"

 

Kỳ Uyên câu , cơ thể khẽ rung lên, má nóng bừng, đưa tay ôm chặt lấy cô.

 

Không nên trả lời cô thế nào, chỉ ôm cô càng chặt hơn, môi chạm tóc cô, giấu ý .

 

Ngày 5 tháng 7 là sinh nhật 18 tuổi của Giang Uyển Nguyệt, ba Giang tổ chức một bữa tiệc nhỏ tại biệt thự họ Giang, mời một và bạn bè đến chung vui.

 

Toàn bộ sân vườn biệt thự trang trí tỉ mỉ, khắp nơi đều thấy những đóa hồng đa sắc nở rộ, vì hồng trong vườn đủ,

 

Giang Phong còn cho đặc biệt vận chuyển hồng Damask từ nước ngoài về, chúng trải dài từ sân vườn đến trong nhà, quấn quanh lan can cầu thang chạm khắc tinh xảo,

 

Tựa như một khu vườn thần tiên trong Alice ở xứ sở thần tiên, đẽ lãng mạn.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/cuu-roi-chang-thieu-nien-co-chap-va-u-am-ay/chuong-86.html.]

Giang Uyển Nguyệt mặc một chiếc váy dài màu xanh băng, vạt váy đính đầy những viên pha lê lấp lánh, đầu đội một chiếc vương miện, mái tóc dài như rong biển uốn xoăn nhẹ, buông vai, mỗi nụ , mỗi cử chỉ đều đến rung động lòng .

 

Cô một tay vén vạt váy, từ từ bước xuống cầu thang, từng cử chỉ đều toát lên vẻ của một công chúa trong lâu đài.

 

Những xung quanh đều ngừng hoạt động, ánh mắt đổ dồn về phía cô.

 

Trong mắt Giang Uyển Nguyệt ai khác, cô chỉ bước về phía trai của .

 

Kỳ Uyên mặc sơ mi trắng, quần tây đen, cả toát lên vẻ thanh lãnh tuấn tú, đôi mắt đen sâu thẳm ẩn chứa ánh sáng, chớp mắt cô, ánh mắt tràn đầy dịu dàng.

 

Công chúa dừng mặt , vén váy xoay một vòng, híp mắt hỏi: "Đẹp ?"

 

Anh khẽ cong môi, đáp: "Đương nhiên."

 

Anh chú ý thấy cổ tay cô gái đeo chiếc vòng ngọc mà tặng, trong lòng như dấy lên một gợn sóng.

 

Giang Uyển Nguyệt cụp mắt xoay xoay cổ tay, : "Em nghĩ trong những dịp quan trọng như thế , nên đeo những thứ quan trọng, thấy ?"

 

Kỳ Uyên cong môi, khẽ 'ừ' một tiếng.

 

Cô gái bước đến bên cạnh , khoác tay , nghiêng đầu hỏi: "Em đưa gặp ba em, ?"

 

Trái tim Kỳ Uyên khẽ run lên, ánh lấp lánh trong mắt cô gái, nắm lấy tay cô, mười ngón đan chặt , : "Được."

 

Giang Uyển Nguyệt cũng gật đầu mạnh một cái, kéo trai của xuyên qua đám đông, để ý đến ánh mắt của khác, chỉ công khai thể hiện sự thiên vị rõ ràng của dành cho .

 

Trong vườn, Giang Phong và Từ Vân chuyện xong với một chú họ thế gia, đang về phía khác.

 

Giang Uyển Nguyệt kéo Kỳ Uyên đến mặt họ, mặt ửng hồng : "Ba , đây là Kỳ Uyên."

 

Lòng bàn tay Kỳ Uyên siết chặt, trong lòng chút căng thẳng, đối mặt với họ, giọng trong trẻo, từng chữ rõ ràng: "Chào chú dì ạ."

 

Giang Phong trai mặt, gương mặt và trang phục sạch sẽ, tuấn tú, cùng với khí chất toát từ , giống con trai của tên bắt cóc mà ông gặp ở đồn cảnh sát một năm .

 

Chuyện bắt cóc khiến Giang Phong ấn tượng ban đầu về , thậm chí còn lo lắng cố ý trả thù mà tiếp cận con gái ông.

 

Tuy nhiên, ông quan sát và nhận định con thương trường hàng chục năm, vẫn chút khả năng phân biệt, hơn nữa ông càng tin ánh mắt của con gái .

 

Giang Phong hòa nhã: "Chào cháu, Nguyệt Nguyệt thành tích thi đại học của cháu , chọn trường nào ?"

 

Kỳ Uyên : "Quản trị Kinh doanh của Đại học Bắc Thành, cháu là chú Giang tài trợ cho cháu học, cháu cảm ơn chú ạ!"

 

Anh còn cúi chào một cái.

 

Giang Phong vội vàng kéo dậy, vỗ vai : "Tiền đồ vô lượng đấy! Đừng bận tâm chuyện , mừng vì giữ một nhân tài cho xã hội!"

 

Kỳ Uyên .

 

Giang Phong khoác vai , hỏi tại chọn chuyên ngành , kế hoạch đại học là gì, lý tưởng sống nào .

 

Kỳ Uyên lượt trả lời, hai chuyện như những cuộc trò chuyện đơn giản.

 

Giang Uyển Nguyệt một bên chút ngơ ngác, khác với những gì cô tưởng tượng thế .

 

Ba nên nắm tay cô đặt tay Kỳ Uyên, đó mắt rưng rưng, lưu luyến rời mà một câu: "Ta giao con bé cho cháu đấy, cháu chăm sóc cho con gái của !"

 

Mặc dù tối qua cô chuẩn tâm lý cho ba , nhưng giờ phút vẫn chút lo lắng, cô khoác tay Từ Vân, khẽ hỏi: "Mẹ, thấy Kỳ Uyên thế nào?"

 

"Thế nào là thế nào?"

 

"Khi con rể của ?"

 

"Chậc, cô bé ngượng ?"

 

Giang Uyển Nguyệt cong môi, : "Không ngượng, một bạn trai hảo như con tự hào lắm!"

 

Từ Vân dáng vẻ của cô, trong lòng nghĩ chỉ cần cô thích là , bà chọc trán cô, : "Vậy thì cứ hẹn hò ! Chỉ cần giữ chừng mực là !"

 

Giang Uyển Nguyệt vui vẻ hôn chụt một cái lên mặt bà: "Con yêu !"

 

Lúc , hai tới, chính là Bùi Chính và Kỳ Ninh.

 

 

Loading...