Cứu rỗi chàng thiếu niên cố chấp và u ám ấy - Chương 82: ---
Cập nhật lúc: 2025-10-17 13:29:26
Lượt xem: 7
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Yêu tinh - Nảy sinh ý đồ vì sắc
Bên môi tràn vài tiếng rên rỉ ngọt ngào, bên ngoài cửa sổ lúc một chùm pháo hoa nhanh chóng bay lên trời, “bùm” một tiếng nở rộ những bông hoa tuyệt .
Kỳ Uyên cảm nhận trong cơ thể dường như một dòng chảy ngầm cuồn cuộn, xông thẳng đ.á.n.h đổ lý trí của , gần như khiến thể chống đỡ nổi.
“Bùm bùm bùm—” Pháo hoa ngừng nở rộ ngoài cửa sổ.
Kỳ Uyên thấy trong đôi mắt long lanh như nước mùa thu của cô cũng nhuộm lên những sắc màu rực rỡ, mơ màng xen lẫn chút ngây thơ và trong trẻo, hai gần, thở quấn quýt.
Mấy giây , cố gắng giữ vững tâm trí, dời môi , vùi mặt hõm cổ cô, kiềm chế thở.
“Xin , em sợ …” Giọng truyền trầm thấp khàn khàn, còn ẩn chứa một tia áy náy.
Trời ơi, nãy chẳng là sói xám lớn , giờ biến thành chiến thần tình yêu thuần khiết .
Giang Uyển Nguyệt lòng tràn ngập cảm xúc xao động, giơ tay ôm lấy lưng , nhẹ nhàng vỗ về, dùng sự dịu dàng của để an ủi.
Một lúc , hai mới dần dần bình tĩnh , Kỳ Uyên rút dậy, quên đỡ cô gái cũng lên, vuốt mái tóc rối của cô.
11_Cả hai gương mặt đều ửng hồng, đôi môi khi dưỡng ẩm căng mọng nước, hẹn mà cùng khẽ mím .
Son môi màu mật ong môi Giang Uyển Nguyệt trôi sạch, chỉ còn một vết răng c.ắ.n nhẹ, tê dại đến tận đáy lòng.
Cô ngượng ngùng cúi đầu, nhưng nhịn mỉm , trai bên cạnh nghiêng đầu cô.
Giang Uyển Nguyệt ở lâu, Kỳ Uyên liền đưa cô về nhà Giang.
Vẫn là con đường đó, màn đêm trong trẻo, vầng trăng sáng luồn lách giữa những đám mây xám trắng lởm chởm, rắc xuống ánh bạc dịu dàng.
Gió nhẹ thổi qua những cành cây hai bên đường, tan vỡ những bóng cây lốm đốm mặt đất.
Cái vẻ ngượng ngùng nãy của cô gái biến mất, cái miệng nhỏ nhắn líu lo ngừng suốt quãng đường.
“Vậy, hôn giỏi như thế?” Không chỉ ngượng ngùng, cô còn hỏi thẳng thừng.
Gốc tai Kỳ Uyên nóng ran hề nguội , trong đầu thể tránh khỏi việc hồi tưởng cảnh tượng , nuốt nước bọt, khẽ : “Bởi vì… đối tượng là em.”
Anh từng học kỹ thuật nào, chỉ là lén lút luyện tập nhiều trong mơ, cho nên chỉ cần chạm cô, như hai cục nam châm hút , thứ đều tự nhiên mà thành thục.
Giang Uyển Nguyệt tán thành gật đầu, hỏi: “Anh ban nãy chạm em ?”
Kỳ Uyên dường như thấy tiếng “bùm” trong đầu, bước cũng cảm thấy tự nhiên, mím chặt môi, lời nào.
Eo cô quá nhỏ quá mềm, ban nãy kiềm ôm lấy.
Giang Uyển Nguyệt lúc đó trống rỗng đầu óc, nhớ gì cả, cô nhớ kết quả tìm kiếm , các bạn nam khi hôn, tay sẽ yên phận.
Cũng tiểu Uyên Uyên đơn thuần của cô, lúc yên phận sẽ như thế nào, cô chỉ tưởng tượng một chút, liền cảm thấy ngượng .
Hít hà hít hà.
Cô gái cố nén để lộ nụ biến thái, thấy mãi thấy trả lời, ơ một tiếng, nghiêng đầu sang, “Sao gì ?”
Chàng trai lên tiếng, thế nào đây, bèn mặt sang một bên.
Cô ghé đầu tới gần, đuổi theo gương mặt : “Anh Kỳ Uyên~~”
Toàn bộ tâm trí cô đều dồn việc trêu chọc , đến cả đường cũng thèm , suýt chút nữa thì đ.â.m cái cây phía .
Mèo Dịch Truyện
Kỳ Uyên tuy đang tránh, nhưng vẫn luôn chú ý đến cô, nhanh chóng đưa tay , chắn mặt cô.
Cơ thể cũng xoay một cái, dồn cô cây.
Giang Uyển Nguyệt ngớ , phía gáy cô là lòng bàn tay rộng lớn của , cô ngẩng đầu , trong mắt lóe lên những tia sáng lấp lánh.
Đụng, đụng cây ? Kích thích quá mất…
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/cuu-roi-chang-thieu-nien-co-chap-va-u-am-ay/chuong-82.html.]
Thân cây thô to phía dường như cũng run lên một chút, lá cây chầm chậm rơi xuống từ cao, phát tiếng động khẽ khi chạm đất.
Bàn tay còn của trai siết chặt vòng eo cô, cúi đầu cô chằm chằm, đôi mắt sâu thẳm: “Nguyệt Nguyệt…”
Gương mặt cô gái xuân phong phơi phới, tươi rói, như một tiểu yêu tinh câu hồn,
Rõ ràng là cô đang ý định trêu chọc , cô đưa tay vuốt ve má , xoa xoa vành tai nóng bỏng của , “Hửm?”
Hơi thở cô như lan, quấn quýt quanh , kéo theo suy nghĩ của , loạn nhịp tim .
Ngay khi hai tay siết chặt hơn, đầu dần cúi xuống, bên tai truyền đến tiếng còi xe gấp gáp đột ngột.
Hai đồng thời đầu sang, liền thấy chiếc xe ô tô màu đen bên đường, cửa kính hạ xuống, lộ gương mặt đoan trang, thanh lịch của một phụ nữ.
Là Kỳ Ninh, và cả Bùi Chính.
Hai vẫn đang ôm chút bất ngờ và ngượng ngùng, vội vàng buông , Giang Uyển Nguyệt vuốt vạt áo, chạy đến cửa kính xe, “Chú dì khỏe ạ, hai tìm cháu …?”
Kỳ Ninh , : “Không gì, chỉ là chào hỏi một tiếng thôi.”
Ban nãy cô thấy hai đang bộ bên đường, trai đột nhiên dồn cô gái cây,
Giang Uyển Nguyệt thì cô nhận ngay, nhưng rõ Kỳ Uyên, còn tưởng là kẻ nào đó, nên mới bấm còi.
Giang Uyển Nguyệt mím môi, dù lớn bắt gặp chuyện cũng chút ngại ngùng, cô mỉm .
Kỳ Ninh liếc trai gốc cây, ánh mắt chút d.a.o động, như một xa lạ, với Giang Uyển Nguyệt: “Ban đêm ở ngoài, tiểu Nguyệt Nguyệt chú ý an .”
Giang Uyển Nguyệt gật đầu.
Kỳ Ninh thêm gì, kéo cửa kính xe lên, bảo tài xế tiếp tục lái xe.
Bùi Chính bên cạnh suốt quá trình đều cau chặt mày, khi rõ đó là Kỳ Uyên, ánh mắt ông trở nên thâm sâu, còn ánh lên vẻ lạnh lẽo.
Ông nghiến răng, hừ một tiếng: “ ngay loại giáo dưỡng gì mà, tối muộn còn lôi kéo con gái nhà bên ngoài, thật giữ ý tứ!”
Kỳ Ninh nhắm mắt nghỉ ngơi, thèm để ý.
“Anh xem thằng nhóc tẩy não lừa gạt Uyển Nguyệt , chúng nên với lão Giang ?”
Kỳ Ninh mở mắt ông một cái, nhàn nhạt : “Đừng xen chuyện khác nữa.”
Bùi Chính , lông mày nhíu càng sâu: “ nuốt trôi cục tức , nếu thằng nhóc đó, Bùi Tễ đến nỗi nông nỗi ?!”
Kỳ Ninh chỉ thấy đau đầu vô cùng, thể phản bác.
Bên , Giang Uyển Nguyệt chiếc xe từ từ rẽ cổng khu dân cư, biến mất trong màn đêm dày đặc.
Kỳ Uyên đến bên cạnh cô, chút lo lắng hỏi: “Em gặp rắc rối gì ?”
Giang Uyển Nguyệt nghiêng đầu .
Chàng trai ngược sáng, ngũ quan càng thêm sâu sắc và lập thể, đôi mắt trong veo, sáng ngời, chân thành, : “Nếu cần, thể giải thích tất cả.”
Giang Uyển Nguyệt khẽ nhướng mày, hỏi: “Anh định giải thích thế nào?”
Kỳ Uyên cụp mắt suy nghĩ một lát, “Anh sẽ chúng vô tình gặp đường, chủ động ngỏ ý đưa em về nhà, đó… thấy em mà nảy sinh ý đồ, … khinh bạc em, nên mới cảnh tượng ban nãy.”
Giang Uyển Nguyệt xong, dường như tán thành cách giải thích , gật đầu: “Được thôi, bây giờ em sẽ đưa về nhà, trực tiếp giải thích với bố em, dám ?”
Kỳ Uyên đôi mắt đen láy của cô, gật đầu.
12_Giang Uyển Nguyệt cong môi , nắm tay tiếp tục về phía , trai phía sát theo cô, ánh mắt chuyên chú hướng về cô, dịu dàng và ấm áp như ánh đèn chiếu lên cô.
Anh nghĩ, con đường phía của cũng thể tươi , bởi vì ánh sáng, và cả cô .