Cứu rỗi chàng thiếu niên cố chấp và u ám ấy - Chương 66: Tự chủ – Thiếu niên nhà lành ---

Cập nhật lúc: 2025-10-17 13:29:09
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Giang Uyển Nguyệt đưa một tay chạm , đầu ngón tay mềm mại khẽ vuốt ve. Chắc chắn dạo dãi nắng dầm mưa nhiều , đến cả làn da cũng trở nên thô ráp.

 

May mắn là đôi mắt vẫn đen láy thăm thẳm, khi cô thì đầy tình cảm và tập trung, ẩn chứa ánh sáng lấp lánh, lay động lòng .

 

Đầu ngón tay cô chậm rãi di chuyển, chạm dái tai nóng bỏng của , như thể đó là một bộ phận đáng yêu, cô nhẹ nhàng xoa nắn:

 

"Em cảm thấy áp lực, em chỉ sống nhẹ nhàng và vui vẻ hơn một chút. Em… xót xa cho ?"

 

Cô gái tựa , khẽ thì thầm. Giọng cô như dây bìm bìm leo dọc theo xương cụt của từng đốt một, nụ hoa nhỏ xíu nở rộ trong trái tim .

 

Anh đương nhiên , cô gái của đến nhường nào, đều .

 

Thiếu niên vuốt ve gáy cô, nhẹ nhàng xoa đầu, thì thầm bên tai cô: "Đừng nghĩ nhiều nữa, ?"

 

"Anh áp lực, em… cuộc sống của nhẹ nhàng… và vui vẻ…"

 

Vốn là kín đáo, nội tâm, mà khi lời yêu, ngọt ngào và quyến rũ đến thế, giọng trầm ấm đầy cuốn hút, như thể viên kẹo Mentos thả lon nước ngọt, liên tục sủi bọt.

 

Cô thật sự, siêu thích!

 

Không khí hảo thế , hôn một cái thì vẻ lãng phí nhỉ.

 

Thế là, con quỷ nhỏ trong lòng cô gái bắt đầu lấp ló cái sừng nhọn đầu, móng vuốt khẽ di chuyển, men theo xương cổ tay lên, đầu ngón tay lướt qua vạt áo , đặt lên eo .

 

A… cái eo nhỏ nhắn cũng khá thon…

 

Thiếu niên bối rối cụp đầu, ánh mắt là một mảng trắng nõn nà, đó là chiếc cổ kề sát bên , trắng trẻo, thon gầy và mong manh.

 

Hơi thở nặng nề, cơ thể dần dần căng thẳng, hàng rào tâm lý cao ngất đang cố gắng hết sức để chống cự.

 

Lý trí mách bảo thể, nhưng lý trí đang nổi loạn.

 

Đột nhiên, eo véo một cái, lông mày giật mạnh, hít một thật sâu.

 

"..."

 

Giang Uyển Nguyệt gần như ngay lập tức phát hiện sự khác thường của , xua con quỷ nhỏ, lo lắng hỏi: "Eo ?"

 

"...Không ." Anh khẽ kéo giãn một chút cách giữa hai .

 

Giang Uyển Nguyệt , lợi dụng lúc để ý vén áo lên, phát hiện bên hông một mảng bầm tím!

 

Kỳ Uyên vội vàng kéo vạt áo xuống, dáng vẻ cứ như một thiếu niên nhà lành trêu ghẹo, ngượng ngùng chút lúng túng.

 

"Người đầy mồ hôi, tắm , em đây một lát."

 

Thiếu niên xong liền buông tay cô , hấp tấp chạy phòng vệ sinh.

 

Giang Uyển Nguyệt 'ê' một tiếng, bóng lưng . Một lát , cô vỗ vỗ tay , tự nhủ: "Cho chừa cái tội ngoan!"

 

Trong phòng vệ sinh chật hẹp, Kỳ Uyên vòi sen, nhắm mắt hít một thật dài. Những giọt nước lạnh b.ắ.n tung tóe lên cơ thể , trượt dọc theo sống lưng gồ ghề uốn cong, tí tách rơi xuống sàn nhà.

 

Đôi tay chống tường khẽ co duỗi , đột ngột mở mắt. Các cơ bắp ở vai và lưng căng lên, tầm mắt vô tình lướt qua một mớ vải nhỏ bồn rửa mặt.

 

Màu trắng nhạt, xé rách.

 

Anh chằm chằm, yết hầu nổi rõ khẽ nuốt khan.

 

Kỳ Uyên tắm xong bước khỏi phòng vệ sinh, vẻ mặt trông sảng khoái hơn nhiều. Tóc mái bồng bềnh đen nhánh, tay cầm một chiếc khăn bông trắng tùy ý lau khô.

 

Anh cô gái đang chơi điện thoại ghế sofa, : "Xin , đồ của em để ở trong… tắm cẩn thận ướt ."

 

Giang Uyển Nguyệt ngẩng đầu lên, ngừng một giây : "Ồ, mặc nữa , em quên vứt."

 

dậy phòng vệ sinh, lấy mớ vải ướt sũng , cho túi rác.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/cuu-roi-chang-thieu-nien-co-chap-va-u-am-ay/chuong-66-tu-chu-thieu-nien-nha-lanh.html.]

Kỳ Uyên liếc nhanh qua, một tay đút túi nắm chặt, đến quạt, bật quạt lên đó hít gió.

 

Đợi cho luồng khí hỗn loạn trong cơ thể dần dần bình .

 

Giang Uyển Nguyệt ghế sofa, ánh mắt thỉnh thoảng liếc bóng lưng thiếu niên. Gió thổi tà áo đồng phục ngắn tay của phồng lên, phần ẩn hiện một đoạn eo săn chắc.

 

Anh dùng sữa tắm mà cô mua, cùng một nhãn hiệu với loại cô dùng ở nhà. Chỉ khác là của cô là hương hoa đào ngọt ngào, còn của là hương xô thơm, luồng thổi tới mang theo mùi thơm thanh mát sảng khoái.

 

Cô rụt rụt chóp mũi, cúi đầu màn hình điện thoại, đó vẫn còn đang dừng ở trang tìm kiếm:

 

【Làm thế nào để tăng khả năng tự chủ】

 

【Tình huống nào thì phù hợp để hôn môi】

 

【Kỹ thuật hôn lưỡi】

 

A… Giang Uyển Nguyệt run tay một cái, vội vàng xóa hết lịch sử tìm kiếm, thẳng tắp như thể chuyện gì xảy .

 

Kỳ Uyên thổi tóc khô một nửa, cơ thể cũng còn nóng nữa, tắt quạt.

 

Rồi thấy cô gái thẳng tắp, dáng vẻ thanh lịch như một tiểu thư quý tộc phương Tây, cầm cốc nước uống, lật sách giáo khoa.

 

Kỳ Uyên phiền cô, nhớ chậu cây vỡ ở cửa, tìm một cái chậu mới, đặt hoa và đất .

 

Anh mang chậu cây ban công, cô gái cũng theo, xổm xuống , : "Nó tên là Hải đường Tứ Quý, nghĩa là nở hoa quanh năm. Dáng cây , hoa thanh thoát thoát tục, thích ?"

 

Kỳ Uyên tưới cho nó một ít nước, một nụ hoa hồng nhỏ xíu nhú giữa những cành lá xanh, gật đầu.

 

" mà nó yếu ớt, chăm sóc cẩn thận đấy, thì kịp nở hoa c.h.ế.t mất."

 

Thiếu niên ngẩng đầu khuôn mặt xinh của cô gái, : "Anh sẽ chăm sóc thật , nó nhất định sẽ nở những bông hoa nhất."

 

Giang Uyển Nguyệt cong môi mỉm , đương nhiên là cô tin !

 

Đến giờ, và cô gái cùng đến trường. Trên đường, nghiêng đầu đôi chân trần của cô, định cởi áo khoác ngoài cho cô quấn , nhưng cô ngăn .

 

Anh nhíu mày, hỏi: "Em lạnh ?"

 

"Không lạnh , như thế mới chứ~"

 

Cô vốn yêu cái , hôm nay mặc thêm một lớp quần tất nào cả, nhưng nhất quyết bắt cô mặc, còn chiếc áo khoác bà phối cho thì xí.

 

Kỳ Uyên bất đắc dĩ, cong ngón tay búng nhẹ trán cô.

 

Sau đó chủ động về chuyện việc tạm thời, cuối cùng hỏi: "Bên nhà tôn sắp sửa dựng xong , đến lúc đó nữa, ?"

 

Hả? Đây là đang xin ý kiến của cô ?

 

Giang Uyển Nguyệt nghiêng đầu , một lúc lâu : "Được thôi, nhưng một yêu cầu—"

 

"Sẽ để bản thương." Anh ngắt lời.

 

Giang Uyển Nguyệt cũng , đ.ấ.m nhẹ cánh tay , "Ừ" một tiếng.

 

"Em… chắc thể thường xuyên đến chơi với , nhưng một cũng ăn uống tử tế đó, ?"

 

Hôm nay cũng là do cô đột xuất công tác, cô mới tìm cơ hội đến gặp , tới sẽ là khi nào.

 

Mèo Dịch Truyện

Kỳ Uyên cụp mắt xuống, "...Ừm."

 

Giang Uyển Nguyệt thấy thất vọng, nắm lấy tay , : "Không mà, sang năm, sang năm em sẽ với bố ..."

 

Thiếu niên lập tức ngẩng đầu cô, chăm chú chớp mắt. Đôi mắt đen láy như cánh đồng hoang đêm tối, chỉ cần một đốm lửa nhỏ cũng đủ để cháy rực.

 

Giang Uyển Nguyệt đến nóng mặt, quanh, cô chú ý đến một biển hiệu phố, liền kéo chạy tới.

 

 

Loading...