Cứu rỗi chàng thiếu niên cố chấp và u ám ấy - Chương 60: --- Trăng Rơi Vào Lòng

Cập nhật lúc: 2025-10-17 13:29:03
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Điện thoại trong túi rung lên báo tin nhắn, cô liền lấy xem, cúi đầu gõ phím nhanh chóng bằng hai tay.

 

Chu Mục: [Chia sẻ địa chỉ]

 

[Căn nhà là dì của một em họ của thím mua riêng cho con trai bà ở để ôn thi ở Nhất Trung, năm nay nghiệp chuyển nên vẫn để trống, nếu thấy thì bây giờ thể xem.]

 

Tiểu Nguyệt Lượng: [Được, ngoài còn cần cô giúp một chút việc nhỏ nữa.]

 

[Chia sẻ ảnh]

 

Chu Mục: [...Có cần thiết ?]

 

Tiểu Nguyệt Lượng: [Ừm, cũng giữ bí mật đấy nhé.]

 

Chu Mục: [Cậu cho con nhỏ Hứa Chiêu Chiêu hôm nay , cả sáng thèm chuyện, chọc giận nó ?]

 

Tiểu Nguyệt Lượng: [...]

 

Giang Uyển Nguyệt khẽ bật , lập tức cảm thấy sảng khoái, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh xắn rung rinh trong gió, rực rỡ như một đóa hướng dương.

 

Kỳ Uyên nghiêng đầu cô, đôi mắt đen láy sâu thẳm, bàn tay còn dần trở nên lạnh buốt trong gió lạnh.

 

... đang chuyện với ai mà vui vẻ như ?

 

Anh khỏi nghĩ nhiều, cô gái cho điện thoại là để trò chuyện với , ngay cả một tin "chúc ngủ ngon" cũng gõ thật lâu.

 

Không cô gái nào sẵn lòng chờ một tin nhắn lâu đến .

 

Giang Uyển Nguyệt hề nhận vẻ mặt của thiếu niên bên cạnh phủ một lớp u ám, cô vui vẻ : "Tìm một căn nhà ưng ý , bây giờ chúng qua xem ? Chiều nay còn học nữa."

 

Kỳ Uyên đôi mắt trong veo sáng ngời của cô, tự nhủ nghĩ linh tinh.

 

Chiều nay học, mà cô vẫn sẵn lòng dành thời gian nghỉ trưa để cùng tìm nhà, chứng tỏ, chứng tỏ trong lòng cô, vẫn quan trọng.

 

Anh khẽ "ừm" một tiếng trong cổ họng, lặng lẽ theo bước chân cô.

 

Hai đường, trai cao ráo trai, cô gái bên cạnh xinh xắn đáng yêu, dễ thu hút ánh của những qua đường.

 

Đặc biệt là cô gái ngoan ngọt, dễ chịu, ánh mắt của càng lúc càng đổ dồn cô.

 

Kỳ Uyên nhận thấy những ánh mắt đó, cau mày, cuối cùng sải bước đến bên cạnh cô, nắm lấy tay cô.

 

Giang Uyển Nguyệt nghiêng đầu , chân chú ý giẫm một vũng nước, nước bẩn b.ắ.n lên đôi giày trắng xinh của cô, thậm chí cả bắp chân mịn màng cũng dính vài giọt.

 

"Ưm..." Cô gái rụt chân , khuôn mặt nhỏ nhắn nhăn nhó.

 

Kỳ Uyên cúi đầu một cái, đó lấy khăn giấy , nửa xổm xuống, từng chút một lau sạch vết bẩn giày cho cô.

 

Giang Uyển Nguyệt , như thể thấy Kỳ Uyên mặc lễ phục hoàng gia cưỡi bạch mã tới, quỳ xuống mặt cô, đeo đôi giày pha lê tinh xảo chân cô.

 

Mèo Dịch Truyện

Rồi hôn lên mu bàn tay cô, hỏi cô nguyện ý công chúa duy nhất của .

 

Giang Uyển Nguyệt sức gật đầu, cô quá đỗi nguyện ý .

 

"Em ?" Chàng thiếu niên đôi mắt long lanh ngấn nước của cô, tưởng cô sắp , liền sốt sắng hỏi.

 

"Ể?" Giang Uyển Nguyệt lập tức trở về thực tại, "Không ."

 

Cô cúi đầu xuống, che khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng vì ngại.

 

Kỳ Uyên tưởng cô buồn vì giày bẩn, những vũng lầy con đường phía , cởi áo khoác thắt eo cô, : "Anh cõng em."

 

"À?" Cô cũng yếu đuối đến thế, cô xua tay : "Không cần cần."

 

Kỳ Uyên chằm chằm cô, hỏi: "Không thích cõng ? Vậy ôm nhé?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/cuu-roi-chang-thieu-nien-co-chap-va-u-am-ay/chuong-60-trang-roi-vao-long.html.]

 

"..."

 

Anh hỏi nghiêm túc, vẻ mặt kiên định và bướng bỉnh, như thể cho cô cơ hội từ chối.

 

Giang Uyển Nguyệt chút hoang mang, đành : "Vậy... thì cõng... cõng ."

 

Anh khẽ cong môi , "ừm" một tiếng, nhẹ nhàng ôm lấy cơ thể mảnh khảnh của cô lên lưng.

 

Khoảnh khắc cơ thể chạm , trái tim họ tựa cách gần nhất, cảm nhận tiếng tim đập rõ ràng của cô.

 

Giờ phút , mới thể xác nhận cô là thật.

 

Vầng trăng trời, thật sự rơi lòng .

 

Căn nhà Chu Mục giới thiệu gần Nhất Trung, bộ đến trường chỉ mất mười phút, tuy là một khu dân cư cũ nhưng cổng bảo vệ.

 

An cũng coi như đảm bảo, dù Kỳ Uyên của cô trai như , con trai ngoài cũng tự bảo vệ .

 

Lỡ nữ sắc lang nào để mắt tới , thừa lúc đêm khuya vắng vẻ mà bám theo về nhà thì nguy to, đương nhiên, cô thì tính.

 

Căn nhà lớn, một phòng ngủ, một phòng khách, một gian bếp nhỏ và một ban công nhỏ, các thiết nội thất cơ bản đều , cũng dọn dẹp sạch sẽ, thể dọn ở bất cứ lúc nào.

 

Bà chủ nhà là một bà thím béo hơn bốn mươi tuổi, khi dẫn họ xem một vòng, bà tủm tỉm hỏi: "Căn nhà hợp cho mấy cặp tình nhân nhỏ như hai đứa ở chung đấy, thấy thế nào?"

 

Kỳ Uyên , mặt nóng, sang hỏi cô gái bên cạnh: "Em thích ?"

 

Giang Uyển Nguyệt cũng ngờ bà thím béo trực tiếp như , cô ngượng ngùng mím môi: "Em cũng thôi, chủ yếu là xem ."

 

Kỳ Uyên thấy cô cũng khá thích, liền gật đầu, hỏi: "Giá thuê thế nào ạ?"

 

Bà thím béo : "Hai nghìn một tháng."

 

"Ơ? Đắt thế ạ?" Giang Uyển Nguyệt kinh ngạc kêu lên, hỏi: "Một nghìn một tháng ạ?"

 

Bà thím béo cô gái một cái, hiền lành dễ mến: "Ôi, cô bé chỉ xinh chuyện cũng ngọt ngào nữa, năm trăm một tháng nhé!"

 

"Oa! Vừa thím là một phúc khí còn lương thiện hào phóng nữa!! Cháu cảm ơn thím nhiều lắm!!!"

 

Giang Uyển Nguyệt hận thể dốc hết khả năng diễn xuất cả đời , cô tươi như một đóa hoa, hỏi Kỳ Uyên: "Hình như khá hời đó, thấy ?"

 

Chàng thiếu niên cô, trong lòng bất lực buồn , khẽ "ừm" một tiếng.

 

Bà thím béo sảng khoái, khi nhận năm trăm tệ, liền lập tức giao chìa khóa cho Kỳ Uyên, như thể kiếm món hời lớn, bà vặn vẹo cơ thể mập mạp rời .

 

Giang Uyển Nguyệt quanh căn nhà nhỏ, hài lòng, cô từng ở căn nhà như , tuy nhỏ và cũ kỹ nhưng khó hiểu mang đến cho cô một cảm giác ấm cúng.

 

Ừm... tuy bây giờ cô thể ở , nhưng lâu nữa, cô nhất định sẽ ở, hì hì!

 

Cô như một đứa trẻ tò mò chạy lung tung khắp nơi, chốc lát chạy ban công nhỏ, vui vẻ : "Kỳ Uyên! Từ đây thể thấy trường chúng đó!"

 

Kỳ Uyên đang kiểm tra an điện nước trong nhà, thò đầu một cái, "Đừng thò ngoài, nguy hiểm lắm."

 

"Ôi~~" Cô gái ngoan ngoãn lùi một bước, lớn tiếng gọi: "Kỳ Uyên, chúng thể trồng một ít hoa ban công đó!"

 

"Được."

 

Cô gái lạch bạch chạy về phòng, đặt m.ô.n.g xuống giường, tấm đệm mềm, thậm chí còn nảy lên khiến cô nhún nhảy.

 

Cô kinh ngạc kêu lên: "Kỳ Uyên, đây."

 

"Sao ?" Chàng thiếu niên đầy hai giây chạy đến mặt cô.

 

Giang Uyển Nguyệt vỗ vỗ tấm đệm bên cạnh, ranh mãnh: "Cái giường ... mềm lắm, qua thử xem?"

 

 

Loading...