Cứu rỗi chàng thiếu niên cố chấp và u ám ấy - Chương 49: ---
Cập nhật lúc: 2025-10-17 13:28:43
Lượt xem: 9
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hận thù · Những việc
Trong bệnh viện, thiếu niên bê bết m.á.u bất tỉnh cáng, đẩy phòng phẫu thuật.
Giang Uyển Nguyệt ngăn ở ngoài cửa, khoảnh khắc đèn đỏ bật sáng, cô như mất hết sức lực, bước chân chới với lùi phía .
Xoay nhào lòng trai, "oa" một tiếng nức nở, nước mắt như vỡ đê, tuôn trào xối xả.
Giang Kinh Từ ôm lấy cô gái nhỏ mệt mỏi cả thể xác lẫn tinh thần, bàn tay lớn nhẹ nhàng vuốt ve gáy cô, an ủi: "Không , ."
Con gái nhà là bằng nước, còn công chúa nhỏ nhà thì như vòi nước chảy ngừng.
Ban đầu đến đón cô tan học, tiện thể tạo bất ngờ cho cô, ai ngờ chờ mãi thấy , gọi điện thoại thì tắt máy, xuống xe hỏi mới cô gái nhỏ cãi với một nhóm cho vay nặng lãi.
Khi đến nơi, đúng lúc thấy cô gái nhỏ đang xổm mặt đất, run rẩy ôm lấy thiếu niên đầy m.á.u trong lòng, khoảnh khắc đó bất ngờ biến thành kinh hoàng.
May mà đến kịp lúc, chậm một phút thôi cũng dám tưởng tượng điều gì sẽ xảy ... Giang Kinh Từ, một đàn ông trưởng thành và điềm tĩnh như , giờ phút cũng toát mồ hôi lạnh.
An ủi xong cô gái nhỏ, đỡ cô xuống chiếc ghế bên cạnh, Giang Kinh Từ chợt nhớ điều gì đó, nghiêng đầu sang, sải bước đến mặt Bùi Tễ đang cách đó xa.
Mèo Dịch Truyện
Anh vẫn quên, giây phút đến hiện trường, cô em gái bảo bối của suýt nữa bắt nạt, mà Bùi Tễ một bên thờ ơ!
Khí chất sắc bén của đàn ông lộ rõ lúc , chằm chằm Bùi Tễ từ cao, lạnh lùng chất vấn: "Bùi Tễ, lúc đó cứ thế Tiểu Nguyệt Lượng bắt nạt ?"
Thiếu niên khẽ cúi mặt, mu bàn tay trắng bệch một vết c.ắ.n đỏ tươi, m.á.u theo đầu ngón tay tí tách nhỏ xuống, nở những bông hoa m.á.u kỳ dị sàn nhà lạnh lẽo.
Cậu ngước mắt lên, đôi mắt màu hổ phách như phủ một lớp sương muối, khiến thể thấu, khẽ nhếch môi, "Ừm," một tiếng.
Giang Kinh Từ cau mày , thiếu niên mặt cũng coi như lớn lên, từ ưa lắm, cứ lạnh lùng giữ vẻ mặt đó cho ai xem, nhưng cô em gái bảo bối của cứ thích quấn quýt bên .
Bây giờ gương mặt lạnh lùng đó còn mang một nụ âm u, khiến Giang Kinh Từ càng tức giận hơn, túm lấy cổ áo , gằn giọng hỏi: "Cậu bảo vệ cô kiểu đó hả? Có cô sẽ gặp chuyện hả?!”
Giang Uyển Nguyệt gần đó thấy động tĩnh, chạy tới.
Giang Kinh Từ sợ cô sẽ nghĩ nhiều, còn định buông tay , nhưng giây tiếp theo, cô gái nhỏ vốn luôn dịu dàng ngoan ngoãn đột nhiên vươn tay đ.á.n.h mạnh Bùi Tễ.
"..."
"Là tìm đ.á.n.h Kỳ Uyên! Tại như ? Cậu thù oán gì với !"
"Nếu ghét em, thì cứ nhắm em ! Dựa mà đ.á.n.h !"
Cô gái nhỏ dùng hết sức đ.á.n.h , bàn tay nhỏ nhắn trắng nõn chẳng mấy chốc đỏ ửng, Giang Kinh Từ xót cô, kéo cô .
Bùi Tễ cuối cùng cũng ngẩng đầu cô, đôi mắt lạnh giá như băng xuất hiện vết nứt, tràn ngập tơ m.á.u đỏ ngầu, hung tợn cô: "Tại ư? Em tại ? Giang Uyển Nguyệt, chúng hôn ước đấy, còn cần nhắc nhở em về những gì em đang ?!”
"..."
Giang Kinh Từ bên cạnh cuối cùng cũng hiểu chuyện, khỏi tặc lưỡi, một lũ nhóc con ở đây diễn trò tình tay ba cẩu huyết .
là chịu hết nổi.
Giang Uyển Nguyệt siết chặt hai tay, gương mặt mắt, phát hiện cô quá xa lạ với , cô nhẹ nhàng lắc đầu, : " đây là lý do để đối phó với Kỳ Uyên, ... đáng thương ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/cuu-roi-chang-thieu-nien-co-chap-va-u-am-ay/chuong-49.html.]
Giang Kinh Từ liếc cô gái nhỏ, cau mày cảnh cáo Bùi Tễ: "Cách của là trò đùa trẻ con, phạm pháp , xử lý thì , chị về ."
Nói xong, lấy điện thoại gọi, đầy hai giây kết nối, : "Đang bận ? Có chút chuyện, đến Bệnh viện thành phố một chuyến."
Bùi Tễ c.h.ế.t lặng trừng mắt .
Khoảng mười lăm phút , một phụ nữ về phía hành lang bệnh viện, các cô y tá ngang qua đều khỏi dừng , ngây .
Người phụ nữ mặc một bộ vest màu be ôm dáng, hình cao ráo, đường cong quyến rũ, mái tóc xoăn dài màu hạt dẻ tùy ý buông vai, ẩn hiện đôi bông tai tua rua lấp lánh, làn da trắng lạnh cặp kính râm, đôi môi đỏ rực, bước đôi giày cao gót nhọn, tạo âm thanh gõ sàn giòn giã.
Đi đến mặt Giang Kinh Từ, cô tháo kính râm xuống, lạnh lùng liếc , đôi mắt hoa đào toát lên vẻ quyến rũ vạn phần: "Tìm em việc gì?"
Ánh mắt Giang Kinh Từ lướt qua khuôn mặt cô, xương hàm sắc nét khẽ nhếch lên: "Em trai em, bắt nạt em gái ."
Bùi Văn cau mày, nghiêng mặt sang, Bùi Tễ đang dựa tường, còn cô gái nhỏ thì chiếc ghế bên cạnh, ngơ ngác cúi đầu.
Cô tới, cúi xoa đầu cô gái nhỏ, nhẹ nhàng hỏi: "Tiểu Nguyệt Lượng ?"
Giang Uyển Nguyệt ngẩng đầu lên thì thấy một gương mặt tinh xảo tì vết, cô ngây một giây, dậy ôm lấy cô: "Chị Văn..."
Bùi Văn sự mật của cô cho bật , nụ càng thêm quyến rũ mê hoặc, giọng điệu dịu dàng an ủi: "Có thằng nhóc Bùi Tễ bắt nạt em ?"
Giang Uyển Nguyệt c.ắ.n môi, gì.
Bùi Văn vỗ nhẹ lưng cô, buông cô , Bùi Tễ, lúc mới phát hiện một tay đang chảy máu, ánh mắt cô khẽ khựng , định hỏi chuyện gì xảy ,
lúc , cửa phòng phẫu thuật đột nhiên mở , một y tá chạy , vẻ mặt căng thẳng : "Phẫu thuật xảy tình huống khẩn cấp, bệnh nhân xuất huyết nặng cần truyền m.á.u ngay lập tức, xin hỏi ai là nhà bệnh nhân?"
Giang Uyển Nguyệt thấy, lao tới, đôi tay nắm chặt khẽ run, nước mắt giàn giụa: "Kỳ Uyên, ... ."
Một y tá khác cũng chạy tới : "Các trạm m.á.u lớn đều liên lạc , nhanh nhất cũng năm tiếng đồng hồ!"
"Năm tiếng đồng hồ? Bệnh nhân sốc , thể đợi đến lúc đó."
Đôi mắt Giang Uyển Nguyệt đong đầy nước mắt co rút , "Làm đây? Xin hãy cứu , cứu !"
Y tá cau mày, bình tĩnh , hỏi: "Ai nhóm m.á.u A? Có hiến m.á.u cứu bệnh nhân ?"
Giang Uyển Nguyệt luống cuống lắc đầu, mấy , đôi môi trắng bệch cô c.ắ.n rách, đầu lưỡi lan vị tanh của máu.
Một lát , một giọng nữ trong trẻo vang lên: " đây, dùng m.á.u của ."
Giang Kinh Từ kéo tay cô, lo lắng hỏi: "Em chịu nổi ?"
"Ừm." Cô dứt khoát , dặn dò Bùi Tễ: "Tự xử lý vết thương ở tay ."
Sau đó về phía y tá, Giang Uyển Nguyệt theo cô, sụt sùi, đưa tay lau nước mắt : "Chị Văn cảm ơn chị! Em thật sự cảm ơn chị!"
Bùi Tễ cảnh tượng mắt, ngón tay cứng đờ co một chút, siết chặt năm ngón tay, vết thương nát bươm ngừng nứt , m.á.u chảy càng dữ dội hơn.
Cậu khẽ , lưng bỏ .