Cứu rỗi chàng thiếu niên cố chấp và u ám ấy - Chương 32: ---
Cập nhật lúc: 2025-10-17 13:28:26
Lượt xem: 13
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Giận dỗi - Miệng cứng nhất
Giang Uyển Nguyệt để ý đến ánh mắt của , thấy lời Lý Dương xong thì cau mày, hít sâu một , bình tĩnh :
“Thưa thầy, em và bạn Kỳ Uyên hề yêu sớm. Cậu chuyển đến lớp , em với tư cách là bạn cùng bàn và lớp trưởng của , giúp nhanh chóng hòa nhập với lớp là trách nhiệm của em. Vì bình thường sẽ tiếp xúc với nhiều hơn một chút, kết quả là một bạn học hiểu lầm, còn tùy tiện lan truyền tin đồn diễn đàn trường học!”
Cô để tăng tính thuyết phục cho lời của , lấy điện thoại lướt đến bài đăng diễn đàn trường, phồng má : “Thầy xem! Bọn họ quá đáng cỡ nào!”
Cô Trần xem xong quả nhiên tức giận, cô ghét nhất học sinh để tâm việc học, : “Lát nữa sẽ liên hệ với quản trị viên diễn đàn trường, bảo xóa hết các bài đăng đó .”
Giang Uyển Nguyệt thầm thở phào nhẹ nhõm, : “Cảm ơn thầy ạ ~”
Cô Trần đương nhiên tin tưởng lớp trưởng Giang Uyển Nguyệt hơn, vả Lý Dương bình thường ở lớp cũng gây sự, còn ỷ đông h.i.ế.p yếu bạn mới, cuối cùng bắt cả ba bọn họ bản kiểm điểm 800 chữ.
Cũng giáo d.ụ.c miệng Kỳ Uyên vài câu.
Thiếu niên bất động, dường như thấy lời cô , cả cứng đờ và tê liệt đó, trong đôi mắt bình tĩnh hiện lên một nét bi thương, dần dần tối sầm, héo úa, cuối cùng mất tất cả ánh sáng.
Lời của cô gái như những lưỡi kiếm sắc bén, đ.á.n.h gục, nghiền nát ngũ tạng lục phủ của , nỗi đau thấm từng tế bào.
Giúp đỡ , đối xử với là vì trách nhiệm của một lớp trưởng. Cô thích, nên mới tức giận về những tin đồn giữa và cô như .
Còn nực và si tâm vọng tưởng cho rằng, cô chút thích …
Thiếu niên kìm nén cảm giác chua xót dâng lên ở chóp mũi, với vẻ mặt lạnh lùng u ám rời khỏi văn phòng.
Cô gái gọi từ phía , siết chặt nắm đấm, bước chân khựng một khoảnh khắc, đó ngoảnh đầu mà luôn.
Sau đó cả ngày hôm đó, Kỳ Uyên đều phản ứng lạnh nhạt, khắp tỏa vẻ xa cách khiến khác khó lòng đến gần, liên tục dùng việc học để tự gây tê liệt bản .
Sau khi tan học buổi chiều, Kỳ Uyên lẳng lặng bỏ chạy. Giang Uyển Nguyệt việc gì khác cản trở, cô vơ lấy chiếc cặp sách soạn sẵn nhanh chóng đuổi theo.
“Kỳ Uyên, đợi tớ với.” Cô gái khó nhọc theo kịp bước chân của , thở hổn hển thôi.
Thế nhưng thiếu niên giả vờ thấy, quan tâm đến cô.
Đợi đèn giao thông, Giang Uyển Nguyệt cuối cùng cũng đuổi kịp , đầu ngón tay chọc cánh tay , hỏi: “Cậu ?”
Kỳ Uyên thẳng về phía , thèm cô một cái.
“Kỳ Uyên, tớ đang chuyện với đó, thấy ?”
“Cậu thương ở cổ họng ? Sao thèm để ý đến tớ?”
“Này! Cậu nhập hồn hả? Còn thấy tớ ?”
…
Cô gái cứ líu lo ngừng, khuôn mặt thiếu niên luôn lạnh lùng, thèm đáp cô một lời nào, bầu khí kỳ lạ khiến những xung quanh đều về phía hai .
Đèn đỏ chuyển xanh, Kỳ Uyên vội vã thoát khỏi cô, cô dứt khoát phịch xuống bệ đá ven đường, trừng mắt bóng lưng thờ ơ , hùng hổ : “Không đuổi nữa, đuổi nữa!”
Những qua đường liên tục ngoảnh đầu cô, một cặp đôi thì thầm bàn tán: “Cô bé ?”
“Giận dỗi chứ , đổi là thì cũng giận!”
“ sẽ nỡ đối xử với bảo bối của như thế ~”
Kỳ Uyên bước theo đám đông về phía , nắm chặt hai tay cho phép đầu .
Hai nam sinh phía cũng liên tục ngoảnh đầu: “Cô thật đấy.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/cuu-roi-chang-thieu-nien-co-chap-va-u-am-ay/chuong-32.html.]
“Chúng hỏi xin WeChat của cô !”
“Mày lên?”
“Mày lên, mày lên!”
Sợi dây căng thẳng bấy lâu trong lòng thiếu niên đột nhiên đứt phựt, đột ngột sải bước ngược . Cô gái bệ đá ôm cặp sách, mở to đôi mắt trong veo thuần khiết , giống hệt một chú mèo con đáng thương bỏ rơi.
Cậu cố gắng hết sức mắt cô, kéo cô gái từ đất dậy, đó một lời kéo cô qua đường, đến một nơi vắng hơn một chút, buông cô .
“Đừng theo nữa.”
Cậu im lặng một lát, một câu cộc lốc: “Mau về nhà .”
Sau đó mất.
Giang Uyển Nguyệt cô ngốc, đang dỗi, lẽo đẽo theo , : “Tối nay tớ kèm học cho nhé, chắc chắn sẽ thất hẹn nữa .”
“Không cần.”
“Sao cần chứ? Cậu chẳng lẽ thi trứng ngỗng ? Tớ cho nhé, Chu Mục hồi lớp một từng thi điểm, tớ và Chiêu Chiêu đến giờ vẫn còn trêu đấy.”
“…”
“Kỳ Uyên, ôn tập kỳ thi thật sự ích mà, tớ tự nguyện dâng đến tận cửa , ?”
Thiếu niên đột nhiên dừng bước.
Một làn hương xà phòng thoang thoảng, sạch sẽ ập đến, Giang Uyển Nguyệt bất ngờ đ.â.m sầm lưng , lùi một bước nhỏ, xoa mũi ngẩng đầu , vẻ mặt tủi nũng: “Anh gì ?”
Kỳ Uyên khẽ co khớp ngón tay, “Xin .”
Sau đó cả hai gì, nhưng Giang Uyển Nguyệt nhận thấy bước chân cố ý chậm , khóe môi cô kìm cong lên, khẽ hừ một tiếng. Chàng trai của cô đúng là miệng cứng lòng mềm mà.
Kỳ Uyên vẫn đến công trường . Nếu còn thể thì sẽ , thì cũng chẳng . Dù cho hôm qua cho thêm trăm cơ hội, vẫn sẽ chút do dự mà đá cú đó.
Đến công trường, chủ thầu cầm một cuốn sổ kế toán đến, hề hề : “Kỳ Uyên ! Sau cần buộc thép leo cẩu tháp nữa! Cứ công việc !”
Vì đây từng xảy vụ việc chủ thầu bớt xén tiền công của công nhân, nên giờ tiền công của công nhân đều tính theo ngày. Mỗi ngày cần đối chiếu sổ sách của hàng trăm công nhân, rườm rà cần tỉ mỉ, kiên nhẫn.
Kỳ Uyên khẽ nhíu mày, hỏi: “Tại ?”
Mèo Dịch Truyện
Giang Uyển Nguyệt hì hì : “Đây là Kinh Từ giúp sắp xếp đó, công việc phù hợp với hơn ? Như thể nhiều thời gian học hành hơn .”
Kỳ Uyên sững sờ, “Anh … tại giúp ?”
Có là sỉ nhục bằng cách ?
Vậy thì đạt mục đích . Ngay khoảnh khắc câu thốt từ miệng cô gái, cảm thấy ti tiện đến tận bụi trần, ngay cả dũng khí để cô cũng biến mất .
Giang Uyển Nguyệt nghiêng đầu, : “Tối qua bảo vệ , đương nhiên là trai cảm ơn !”
Cô mới sẽ cho , tối qua cô tốn bao nhiêu công sức mới thuyết phục Giang Kinh Từ, khiến tin rằng cô yêu sớm, còn bắt giữ bí mật cho Giang Phong, cuối cùng còn cầu xin sắp xếp cho Kỳ Uyên một công việc nhẹ nhàng và an hơn.
Ưm… cô đến khô cả cổ .
Lúc , chủ thầu cũng lo lắng, sợ chịu ở , : “Kỳ Uyên , cứ chấp nhận thành ý của Giang tổng !”
Thiếu niên nhíu mày, “Giang tổng? Giang tổng nào?”