Cứu rỗi chàng thiếu niên cố chấp và u ám ấy - Chương 29: Bảo vệ · Tiên nữ hạ phàm ---
Cập nhật lúc: 2025-10-17 13:28:23
Lượt xem: 12
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mặt trời chiều màu cam vàng lặn về phía tây, chìm giữa những lớp núi trùng điệp. Vệt nắng chiều cuối cùng nền trời biến mất , chỉ còn màn đêm mờ mịt bao trùm đất trời, khiến lưu luyến rời.
Kỳ Uyên ngẩng đầu, thể thấy cô gái túp lều đơn sơ cách đó xa.
Cô một chiếc bàn gỗ nhỏ, một tay cầm bút, tay chống cằm, nghiêng đầu bài tập. Chiếc đèn sợi đốt đầu tỏa ánh sáng rực rỡ, chiếu lên cô, khiến khuôn mặt nhỏ nhắn thanh tú càng thêm trắng trẻo xinh , cả như một nàng tiên nhỏ lạc xuống trần gian.
Môi trường xung quanh tối tăm lộn xộn, còn cô là ánh sáng duy nhất.
Cô bé lạc lõng với thứ ở đây, khiến những xung quanh đều đổ dồn ánh mắt cô. Kỳ Uyên thích cảm giác , cau mày, xong công việc trong chốc lát, đến bên cạnh bồn nước rửa sạch tay, đó chạy đến bên cạnh cô.
Giang Uyển Nguyệt đang giải một bài toán, nhất thời giải . Cô cúi đầu, để lộ một đoạn cổ thon thả. Mái tóc bồng bềnh rối, còn mấy sợi tóc con vểnh lên.
Cô chú ý đến cái bóng mặt, vô thức ngẩng đầu lên, liền thấy thiếu niên mặt. Anh tiện thể rửa mặt, tóc mái ướt nhỏ từng giọt nước, đôi mắt đen láy và sáng ngời, chăm chú cô.
"Kỳ Uyên, tan ca ?" Cô gái lập tức nở nụ rạng rỡ, vẻ mặt buồn bã tan biến trong nháy mắt, cả trở nên tươi tắn và linh hoạt.
"Ừ."
Kỳ Uyên phát hiện khuôn mặt trắng nõn của cô hai vệt đỏ, hỏi: "Mặt em ?"
"Vừa nãy muỗi c.ắ.n em." Cô đưa tay gãi một cái, da lập tức xuất hiện hai vết đỏ.
Kỳ Uyên lập tức nắm lấy cổ tay cô, "Đừng gãi."
" mà em ngứa..." Cô gái ngẩng đầu , đôi mắt sáng lấp lánh còn đọng nước, vết đỏ tươi má càng thêm vài phần quyến rũ.
Điều c.h.ế.t nhất là cô đang... nũng, nũng với .
Một làn gió thổi qua, mang theo mùi hương thoang thoảng từ cô gái. Anh nuốt khan, lòng bàn tay kiểm soát mà nâng niu khuôn mặt cô, đầu ngón tay nhẹ nhàng xoa qua hai vết muỗi c.ắ.n nhỏ, dịu dàng : "Được ."
Giang Uyển Nguyệt cụp mắt, cảm nhận nhiệt độ từ lòng bàn tay , cô còn cọ cọ, nụ tinh quái như một chú cáo nhỏ.
Kỳ Uyên cũng theo cô, giúp cô dọn dẹp sách vở bàn cất cặp, tự nhiên khoác cặp của cô lên vai .
Hai chuẩn rời , công trường bỗng nhiên đến một nhóm . Có mặc đồng phục công trình, mặc vest, đầu đều đội mũ bảo hiểm màu trắng, đang về phía .
Lúc , bảo vệ gác cổng chạy tới : "Đại ca! Lãnh đạo cấp đến kiểm tra đột xuất !"
Cai thầu xong, hạt dưa tay rơi vãi khắp đất, ông hét lên với đám công nhân đang việc: "Tất cả mau nghiêm túc và nhanh nhẹn lên cho !"
Sau đó chộp lấy chiếc mũ bảo hiểm bên cạnh đội lên, vội vàng chạy đón.
Giang Uyển Nguyệt cũng giật , hỏi bảo vệ: "Là lãnh đạo nào ạ?"
Mèo Dịch Truyện
" ai , dù cũng là sếp lớn cấp !" Người bảo vệ xong trong sự hoảng loạn chạy về.
Giang Uyển Nguyệt khẽ cau mày, thầm nghĩ sẽ trùng hợp đến thế chứ. Cô thở phào một , với Kỳ Uyên: "Chúng thôi."
Thiếu niên liếc cô, gật đầu. Hai bước .
Công trường chỉ một lối . Nhóm đó từ từ tiến gần. Giang Uyển Nguyệt thấy đàn ông dẫn đầu, cô sợ đến mức lập tức cúi đầu, trốn phía lưng thiếu niên, nắm lấy cánh tay thì thầm: "Kỳ Uyên, che cho em..."
Kỳ Uyên sang, ánh mắt vô thức chú ý đến đàn ông nổi bật nhất. Anh mặc vest đen, dáng cao chân dài, phong lưu phóng khoáng, lên vẻ lười nhác.
Người đàn ông dặn dò vài câu, đó chia thành hai nhóm . Một nhóm về phía họ, còn dẫn những còn sang phía bên .
Cô gái bên cạnh rõ ràng thở phào nhẹ nhõm, ngay cả tay cũng buông , bên cạnh .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/cuu-roi-chang-thieu-nien-co-chap-va-u-am-ay/chuong-29-bao-ve-tien-nu-ha-pham.html.]
Cô sợ đàn ông đó thấy họ cùng ...
Thiếu niên nhịn hỏi một câu: "Em quen ?"
"Ai? Người đàn ông đầu tiên đó ?"
"...Ừ."
Cô gái chợt nhận , khóe miệng lập tức cong lên, giọng trong trẻo vui vẻ: "Ồ, đó là Kinh Từ, thể để phát hiện em ở đây, nhanh lên."
Thiếu niên cảm thấy nghẹn ở cổ họng.
Cô gọi là Kinh Từ mật như , chắc hẳn là quan trọng với cô ...
Người đàn ông trưởng thành, trai, giàu , quen cô lâu hơn , lẽ còn với cô hơn . Việc khiến các cô gái trẻ thích là điều đương nhiên.
Trong mắt thiếu niên lóe lên vẻ ảm đạm, tay nắm chặt quai cặp hơn.
Khi hai chuẩn ngang qua nhóm đó, một đàn ông trong đó bỗng cất lời: "Hai đứa gì ở đây?"
Hai dừng , sang, đó là một đàn ông trung niên lớn tuổi, khuôn mặt vuông vức, bụng phệ như quả bóng.
Ông chủ thầu bên cạnh vội vàng bước tới, đáp lời: "Tổng giám đốc Lý, trai là công nhân tạm thời ở công trường của chúng ."
Người đàn ông gật đầu, ánh mắt rơi cô gái, mắt nheo , : "Vậy cô bé xinh là ai?"
Kỳ Uyên chằm chằm ông , ánh mắt đen kịt, tỏa khí chất lạnh lùng, đó kéo cô bé sang một bên khác của , che chắn gần nửa cô.
Ý tứ cảnh giác quá rõ ràng, khiến đàn ông chút mất mặt, ông chủ thầu lập tức giải thích: "Cô bé ở công trường chúng , chỉ là đến tìm thôi."
Người đàn ông lập tức hiểu , với những phía : "Thì là một đôi tình nhân nhỏ , trẻ bây giờ đúng là tiền đồ thật, đến cả công nhân khuân gạch cũng tìm bạn gái xinh như ."
Mấy phía lập tức phụ họa theo ông để lấy lòng, ha hả vài tiếng.
Giang Uyển Nguyệt cau mày tiếng đầy châm chọc và nhục mạ.
Người đàn ông liếc thiếu niên mặt, cô gái, ánh mắt dâm đãng, giọng điệu đê tiện: "Cô bé , theo chi bằng theo chú đây..."
Ông còn vươn tay sờ mặt cô gái, nhưng ngay giây , ngón tay đó thiếu niên bên cạnh bẻ gập , dùng sức ấn mạnh về phía , lạnh lùng : "Đừng dùng bàn tay bẩn thỉu của ông chạm cô ."
Người đàn ông lập tức đau đớn kêu la oai oái, mấy phía ông cũng xông lên, chỉ Kỳ Uyên : "Cái thằng công nhân quèn như mày mà cũng dám đắc tội Tổng giám đốc Lý bọn tao, sống nữa hả!"
Ông chủ thầu cũng vội vàng : "Kỳ Uyên, đây là Tổng giám đốc Lý đó! Mau buông tay !"
Thiếu niên lạnh một tiếng, buông tay , một cước đá tới, đá thẳng đàn ông ngã vật xuống đất, chổng vó như một con rùa lớn.
"Nhìn cho rõ đây, đây mới gọi là đắc tội." Anh bỏ một câu, đó nắm cổ tay cô gái mà .
Giang Uyển Nguyệt ngẩng đầu , mặt nghiêng của thiếu niên sắc bén lạnh lùng, đang bảo vệ cô.
"Kỳ Uyên, đ.á.n.h ông , lỡ mất việc thì ?"
"Tùy." Trong đầu là ánh mắt mà đàn ông cô lúc nãy, ánh mắt ghê tởm như mà cũng dám đặt lên cô, hơn nữa ông còn dám sờ cô, nãy bẻ gãy tay ông là may .
Giang Uyển Nguyệt cảm thấy trái tim như tan chảy, làn da tiếp xúc với cũng nóng rực, cô khẽ cử động tay, thật cô nắm tay , kiểu đan xen mười ngón , hi hi.
Một bàn tay nhỏ khác đang định lén lút chạm mu bàn tay , thì một giọng vang lên từ phía : "Tiểu Nguyệt?"