Cứu rỗi chàng thiếu niên cố chấp và u ám ấy - Chương 28: ---
Cập nhật lúc: 2025-10-17 13:28:22
Lượt xem: 13
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Phụ đạo · Anh đến tìm em
Giang Uyển Nguyệt ngây ngốc đờ tại chỗ, , khen cô, đáng yêu nhất!
A a a! Kỳ Uyên của cô khen cô , khen cô đáng yêu đó, điều cô hiểu, chính là ý cận với cô!
Cô nở nụ rạng rỡ, lóc cóc chạy theo, chạy lon ton bên cạnh , "Kỳ Uyên, là thật ?"
"...Ừ."
"Vậy khen em thêm chút nữa ? Em chỉ đáng yêu, em còn xinh , nhiệt tình, thích giúp đỡ khác... Ồ, còn đa tài đa nghệ nữa chứ, em vẽ siêu đỉnh luôn đó!"
"Ừ." Anh đều .
Thiếu niên cô líu lo bên tai như một chú chim họa mi, cố ý chậm bước chân.
Giang Uyển Nguyệt chú ý thấy hôm nay mặc đồng phục Nhất Trung. Áo sơ mi ngắn tay màu trắng, quần dài màu đen, chỉnh tề, sạch sẽ và tươi mới. Ánh nắng ban mai chiếu lên khuôn mặt nghiêng của , toát lên vẻ thiếu niên mạnh mẽ.
"Kỳ Uyên, trai quá , đồng phục Nhất Trung hợp với dã man luôn đó, hồi cấp hai là hotboy trường ?" Cô gái từ khen chuyển sang khen .
"Thật đó, nếu hội đồng kỷ luật trường mà dùng ảnh mặc đồng phục để tuần tra, thì chắc chắn sẽ tự giác mặc đồng phục luôn."
"Anh xem, bọn họ cũng đang đó ?"
"..." Cô cứ khen mãi ngừng suốt đường .
Những ngang qua thấy đều sốc, đây còn là hoa khôi lạnh lùng, thiên kim tiểu thư nhà giàu Giang Uyển Nguyệt trong truyền thuyết ?
Nữ thần bạch nguyệt quang Giang Uyển Nguyệt trong lòng , lúc đang chạy theo một nam sinh, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh xắn, đôi mắt lấp lánh như , hết dỗ dành khen ngợi, trời ạ!
Còn nam sinh , dùng ánh mắt cưng chiều hoa khôi, lên ấm áp như gió xuân. Tuy trai đến mức nghiêng nước nghiêng thành, nhưng... hình như Bùi Tễ.
Hoa khôi lòng đổi ?
Kỳ Uyên chú ý đến những ánh mắt tò mò xung quanh, khẽ cau mày, vòng tay qua cặp sách của cô gái, che chở cô, dẫn cô bước nhanh hơn.
May mắn , những lời bàn tán dần biến mất. Ngay cả khi hai lượt lớp, vẫn thu hút sự chú ý của các bạn học xung quanh.
Chủ yếu là Kỳ Uyên trong bộ đồng phục, thật sự... quá sức nổi bật.
Bình thường trầm lặng ít trong lớp. Nếu vì khuôn mặt , nhiều sẽ chẳng nhớ đến sự tồn tại của .
trận bóng rổ ngày hôm qua, các bạn trong lớp dần chú ý đến học sinh mới .
Hơn nữa còn là bạn cùng bàn với hoa khôi, thế là chủ đề bàn tán dần chuyển thành, Kỳ Uyên và Bùi Tễ ai trai hơn?
Cô giáo chủ nhiệm bục giảng sự náo động của đám nam thanh nữ tú, khẽ hừ một tiếng. Đôi mắt gọng kính nheo , lên chút rợn : "Xem rảnh rỗi quá nhỉ. Vậy thì đúng lúc, báo cho các em một tin , tuần là bài kiểm tra tháng đầu tiên đó."
?!!
Cô giáo chủ nhiệm khoanh tay, liếc những phía , giọng hiếm hoi dịu dàng: "Sao ai gì ? Cái miệng nhỏ cứ bép xép chuyện ? Ê? Sao nữa?"
Cô đoán xem bọn em vì ?
Một nam sinh trong đó giơ tay, yếu ớt : "Thưa cô, bọn em nữa, cô đừng cho thi ạ?"
"Hừ..." Khuôn mặt còn tươi hòa nhã của phụ nữ bỗng chốc u ám, "Đây là bài kiểm tra tháng đầu tiên của các em kể từ khi lớp mười hai, nội dung kiểm tra sẽ bao trùm tất cả kiến thức các em học ở cấp ba. Cho nên các em rốt cuộc là yêu ma quỷ thần, đến lúc đó sẽ rõ, tất cả hãy dốc hết sức !"
Than ôi!
Phía , một đám lập tức rũ rượi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/cuu-roi-chang-thieu-nien-co-chap-va-u-am-ay/chuong-28.html.]
Giang Uyển Nguyệt tin cũng thấy phiền não. vì , thành tích của cô vẫn . Cô đang lo lắng cho Kỳ Uyên, mới học hai ngày, mà thi tháng đây chứ?!
Cô đầu , thiếu niên nét mặt hờ hững, hàng mi đen khép hờ, đang nghĩ gì.
vốn dĩ bộc lộ cảm xúc ngoài, chắc hẳn lúc trong lòng cũng đang lo lắng và bất an.
Cô ghé sát hơn một chút, nhỏ: "Kỳ Uyên, đừng sợ, em ở đây ."
Thiếu niên đầu cô, đôi mắt đen sâu thấy đáy, như mặt hồ đêm, mang theo những gợn sóng mờ ảo.
Cô gái chống hai tay lên má, đôi mày thanh tú khẽ cau . Đôi mắt sáng long lanh đảo quanh, một kế hoạch sơ bộ. Cô với :
"Anh bỏ lỡ quá nhiều bài vở , nếu bù đắp kiến thức đó, thi tháng chắc chắn sẽ trượt mất.
Hay là thế , tối nay em đến tìm , em giúp ôn bài nhé.
Điểm các môn của em đều , chắc là thành vấn đề . Anh cần ngại, em là bạn cùng bàn của , còn là lớp trưởng nữa, giúp đỡ là chuyện đương nhiên thôi!"
Giọng cô thành khẩn và nghiêm túc, cẩn thận từng chút để tổn thương lòng tự trọng nhạy cảm của .
Kỳ Uyên hiểu cô đang gì, chỉ bốn chữ "em đến tìm ", tim khẽ run lên kiểm soát, khẽ "ừm" một tiếng.
Sau khi tan học, Giang Uyển Nguyệt kéo Hứa Chiêu Chiêu , nhờ cô giúp đỡ.
Hai khoác tay cổng trường, đó lên xe nhà họ Giang, đến nhà Hứa Chiêu Chiêu.
Sau khi xuống xe, Hứa Chiêu Chiêu : "Chú Vương, chú cứ yên tâm ạ, đợi bọn cháu ôn bài xong, cháu sẽ nhờ tài xế ở nhà đưa Nguyệt Bảo về, cần phiền chú đến đón nữa ạ."
"Tiểu thư, cái ..." Chú Vương do dự, lo lắng.
Giang Uyển Nguyệt nghiêm túc gật đầu : "Lát nữa cháu sẽ gọi video cho bố."
Chú Vương hai lên lầu mới rời .
May mắn là bố Hứa Chiêu Chiêu bình thường muộn mới về nhà. Hai ở nhà vài đoạn video "ôn bài". Giang Uyển Nguyệt chọn một đoạn gửi cho Giang Phong, đó rời khỏi nhà Hứa Chiêu Chiêu, bắt một chiếc taxi đến công trường.
Lúc rời , Hứa Chiêu Chiêu vẻ mặt thể tin nổi: "Cậu mà ở nhà một nam sinh đến tận khuya như thế, điên ?!"
Quả thật, trong mắt Hứa Chiêu Chiêu thì một cô gái ngoan hiền như Giang Uyển Nguyệt thể chuyện mạo hiểm như . cô, từng trải qua sinh tử, giờ đây hề sợ hãi một chút nào.
Đến công trường, Giang Uyển Nguyệt thấy thiếu niên đang xổm đất buộc thép. Cô sợ sẽ mất kiểm soát cảm xúc, dám thêm mà thẳng về phía một túp lều.
Cai thầu Trần Đại Dũng ghế, quạt thổi vù vù, nhâm nhi hạt dưa. Nhìn thấy cô bé xinh xắn mặc đồng phục hôm qua đến, ông khựng .
Giang Uyển Nguyệt đến mặt ông , lấy một xấp tiền từ trong cặp đưa cho ông , trực tiếp hỏi: "Chú thể cho Kỳ Uyên mấy ngày tan ca sớm ạ?"
Cai thầu ngơ : "Hả?"
Cô bé mặt giống đang đùa. Ông từ từ vươn tay nhận lấy, chấm nước bọt đếm đếm, tròn một nghìn tệ!
Mèo Dịch Truyện
A ha? Thằng nhóc Kỳ Uyên , cặp kè với phú bà mà còn đến công trường vác gạch ?!
Cai thầu lập tức sáng mắt, vội vàng : "Được ! Bảo nó đừng đến nữa cũng !"
Giang Uyển Nguyệt cau mày: "Không cháu bảo chú sa thải , cần công việc ."
Cai thầu dậy, quét sạch vỏ hạt dưa bàn, lau sạch ghế, nịnh nọt : "Được ! bảo nó buộc xong chỗ thép thì tan ca ha! Cô cứ đây, thổi quạt ."
Giang Uyển Nguyệt gật đầu, xuống ghế. Cô còn lấy một quyển bài tập đợi Kỳ Uyên.