Cứu rỗi chàng thiếu niên cố chấp và u ám ấy - Chương 27: ---
Cập nhật lúc: 2025-10-17 13:28:21
Lượt xem: 18
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thích · Ngàn vạn
“Tiểu Nguyệt lương nhà chúng thích bé ?”
Giọng Giang Phong trêu chọc vang lên trong điện thoại.
“Bố! Bố gì !” Giang Uyển Nguyệt ngờ ông thẳng như , mặt cô bé lập tức đỏ bừng.
Chẳng lẽ cô biểu hiện quá rõ ràng ? Ngay cả bố cũng tâm tư của cô, còn Kỳ Uyên thì ? Anh cũng ?
Cô ôm ngực, tim đập thình thịch.
Giang Phong phản ứng của cô, liền hiểu chuyện. Đối với cô con gái , ông là nuông chiều vô hạn, mà chú trọng hơn đến việc giáo dục.
“Nguyệt Nguyệt , ở tuổi con những rung động đầu đời là chuyện bình thường, bố sẽ vì thế mà trách mắng phủ nhận con,
bố với con rằng, Kỳ Uyên cứu con, con sẽ lòng ơn đối với , lòng ơn và tình yêu thể lẫn lộn,
Con phân biệt rõ là con ơn thích , nếu là lòng ơn, chúng sẽ cố gắng hết sức báo đáp ;
Nếu là tình yêu, bố cần chuyện với con một cách nghiêm túc hơn.”
Giang Uyển Nguyệt xong, ngẩn , giống như ném một hòn đá xuống mặt hồ vốn yên bình trong lòng cô, tạo thành những gợn sóng.
“Nguyệt Nguyệt, bây giờ bố là ngăn cản các con qua , chỉ là con suy nghĩ kỹ, đừng căng thẳng ?”
Cô bé cụp mắt xuống, khẽ : “Con bố, con sẽ suy nghĩ thật kỹ.”
“Thôi , con ăn cơm , bố cũng bận .”
“Vâng, bố giữ gìn sức khỏe, tạm biệt.”
“Tạm biệt.”
…
Cúp điện thoại xong, Giang Uyển Nguyệt vuốt ve bộ lông trắng của Viên Viên, chút thẫn thờ.
Giang Phong và Từ Vân tham dự bữa tiệc do Bùi thị tổ chức, mục đích là để chúc mừng Bùi thị gần đây trúng thầu thành công một mảnh đất trị giá hàng trăm triệu.
Trong bữa tiệc, hỏi về công dụng của mảnh đất đắt đỏ , Chủ tịch Bùi Chính của Bùi thị cũng thẳng thắn rõ, ý định hiện tại là sẽ xây một bảo tàng nghệ thuật.
Mọi xong lập tức phản ứng, chẳng thiên kim nhà họ Giang từ nhỏ yêu thích hội họa ? Mới mười mấy tuổi thể hiện tài năng và trình độ kinh ngạc trong hội họa, còn tổ chức mấy buổi triển lãm tranh.
Nghe thiếu gia nhà họ Bùi và thiên kim nhà họ Giang là thanh mai trúc mã, từ nhỏ hôn ước, đây là đang chuẩn cho hôn sự của hai nhà đây mà!
Bùi Chính mà gì, đó bàn bạc với Giang Phong: “Lão Giang , hai nhà chúng qua cũng nhiều năm , hai đứa trẻ cũng là lớn lên cùng , định dùng mảnh đất để xây một bảo tàng nghệ thuật cho Uyển Nguyệt, dùng lễ đính hôn của con bé và Bùi Tễ năm tới, ông thấy ?”
Nụ của Giang Phong cứng , rõ ràng là chút bất ngờ. Mặc dù hai nhà thường xuyên lấy chuyện hai đứa trẻ từ nhỏ hôn ước trêu chọc, rằng sẽ kết thành thông gia, nhưng đầu tiên đưa chuyện chính thức như thế .
Ông đặt ly rượu xuống, : “Lão Bùi, ông tính toán như sớm ? Hai đứa trẻ còn đang học mà.”
“Chẳng vì Uyển Nguyệt nhà ông quá xuất sắc , bao nhiêu công tử quyền quý ở Bắc Thành đang nhòm ngó, Bùi Tễ là một đứa trầm tính, theo đuổi con gái, còn do ông già giúp nó tay thôi!”
Hai nửa đùa nửa thật bàn bạc, cuối cùng quyết định nhà họ Bùi góp 60%, nhà họ Giang góp 40%, để xây dựng bảo tàng nghệ thuật .
Giang Phong : “Nếu cuối cùng hai đứa trẻ thành đôi, ông là lỗ ?”
Lúc , Kỳ Ninh ở bên cạnh mở miệng : “Lỗ lãi gì chứ, chỉ thể thằng nhóc Bùi Tễ bản lĩnh, thì cứ để Tiểu Nguyệt lương gọi một tiếng đỡ đầu, bảo tàng nghệ thuật cứ coi như là quà trưởng thành mà đỡ đầu tặng cho con bé!”
Không khí trong bàn tiệc lập tức trở nên thoải mái và vui vẻ hơn nhiều.
Tối, Giang Uyển Nguyệt giường suy nghĩ về câu hỏi đó, nhưng nghĩ mãi vẫn tìm một lý do rõ ràng, cuối cùng buồn ngủ quá mà ngủ .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/cuu-roi-chang-thieu-nien-co-chap-va-u-am-ay/chuong-27.html.]
Thế nhưng cô , thích là quạ giống bàn , lý do.
[Thích là khi cơ thể bạn kiểm soát mà trái tim đập nhanh hơn một nhịp, đến khi bạn nhận thì trái tim bạn rung động vì cả ngàn vạn .
Người khác đều chỗ nào, bạn cũng , nhưng bạn vẫn sẽ chút do dự lưng , kiên định lựa chọn .]
Ngày hôm học, Giang Uyển Nguyệt trong xe liên tục ngáp, xuống xe mới hé mắt một nửa, mơ mơ màng màng bước trường.
Lúc đang đúng giờ đông nhất, khắp sân trường đều là học sinh, mặt ai nấy đều tràn đầy thở tuổi trẻ.
Hôm nay Giang Uyển Nguyệt búi tóc đuôi ngựa thấp lỏng lẻo, mấy sợi tóc mai rủ xuống bên tai, đeo tai , cả trông lạnh lùng lười biếng, khiến dám dễ dàng tiếp cận.
Bỗng nhiên, cô chợt thấy một bóng dáng cao gầy, thanh tú phía , lưng đeo cặp sách màu đen tuyền, lưng thẳng tắp bước , khí chất nổi bật, dễ thấy trong đám đông.
Mắt cô bé lập tức sáng bừng, khóe môi tự chủ mà cong lên, cơn buồn ngủ tan biến, cô chạy nhanh đuổi theo .
Kỳ Uyên tối qua học bài đến ba giờ sáng mới ngủ, ngoài một quầng thâm nhạt mắt, cả hề tỏ mệt mỏi buồn ngủ.
Sau khi tan học thêm đến mười giờ tối, chỉ thể thức khuya học bài, may mắn là quen .
Mèo Dịch Truyện
Anh đang suy nghĩ về một cách giải khác cho một bài toán khó, hề nhận bước chân nhẹ nhàng phía , cho đến khi vai vỗ nhẹ một cái,
Anh dừng bước, đầu ,
“Oa——” Cô bé đang xổm đất bỗng nhiên bật dậy, hét lớn một tiếng, dọa .
Kỳ Uyên cô dọa sợ, ánh mắt dán chặt cô, ngược là những bạn học ngang qua, cô dọa cho c.h.ế.t khiếp.
Cô bé đeo tai , căn bản … giọng lớn đến mức nào.
“Xin xin …” Giang Uyển Nguyệt hổ c.h.ế.t , vội vàng kéo tai cúi đầu xin những xung quanh.
Mọi , nhưng lưng thì thì thầm bàn tán: “Đây Giang Uyển Nguyệt ? Hóa hoa khôi trường giọng lớn đến ?”
“Với cô cái hành động ngây thơ như chứ, con trai là ai ? Cả chắc đơ luôn …”
…
Giang Uyển Nguyệt cúi gằm mặt bên cạnh Kỳ Uyên, chuyện với , chỉ chui xuống đất.
Kỳ Uyên đôi má cô bé đang phồng lên vì giận dỗi, ánh mắt dịu dàng cưng chiều, mặt nở nụ nhẹ, cô bé thật sự đáng yêu.
Thấy cô bé sắp đụng bồn hoa, nhanh chóng vươn tay nắm lấy cánh tay cô, kéo .
Giang Uyển Nguyệt loạng choạng hai bước, trở bên cạnh , nghiêng đầu, trừng mắt : “Lúc nãy trông em ngốc lắm ?”
Kỳ Uyên khẽ , trả lời: “Không ngốc.”
“A… còn đang em, mà bảo ngốc!” Cô bé bĩu môi, tố cáo .
Kỳ Uyên lập tức thu nụ , nghiêm túc : “Thật sự ngốc, đáng yêu.”
“Không tin, đang lừa em.”
“Anh lừa em.”
Cô bé nghiêng đầu, hỏi: “Em ?”
“…”
Thiếu niên đầu cô một cái, thẳng về phía , khẽ : “Không lừa em, em là cô gái đáng yêu nhất mà từng gặp.”
Nói xong, vẻ ngượng ngùng lập tức ập đến, căn bản dám phản ứng của cô, đôi chân dài bước nhanh.