Cứu rỗi chàng thiếu niên cố chấp và u ám ấy - Chương 22: Hò reo · Cô độc và u ám ---
Cập nhật lúc: 2025-10-17 13:28:16
Lượt xem: 14
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hứa Chiêu Chiêu theo bản năng xuống chân thầy giáo thể dục, kết quả thầy trừng mắt một cái c.h.ế.t chóc, sợ đến mức co giò chạy, đặt m.ô.n.g phịch xuống bên cạnh Giang Uyển Nguyệt.
“Nguyệt Bảo, giả vờ giống thật đó, tớ suýt nữa thì tin .”
Giang Uyển Nguyệt mở mắt , má hết đỏ, môi chút tái nhợt, cảm thấy bụng truyền đến cơn đau âm ỉ: “Đừng nữa, hình như tớ thật sự khỏe…”
“Sao ?” Hứa Chiêu Chiêu đỡ cô dậy.
Không động thì còn đỡ, động thì càng rõ ràng hơn, Giang Uyển Nguyệt đột nhiên rụt , mếu máo: “Ô ô ô tớ hình như thật sự ‘dâu’ …”
Cái thứ “dâu” thật sự nên nhắc đến!
May mà trong cặp sách của cô thường xuyên sẵn băng vệ sinh, chỉ tiện cho mà đôi khi còn giúp đỡ khác. Giữa các cô gái một sự ăn ý lạ, dù là bạn ghét nhất đến hỏi mượn băng vệ sinh, bạn sẽ nghiến răng nghiến lợi nhưng vẫn sẽ cho mượn.
Hứa Chiêu Chiêu báo với thầy giáo một tiếng, cùng cô nhà vệ sinh.
Trên sân thể dục, ngoài vài nam sinh thể lực , phần lớn đều chạy hết năm vòng, mấy chạy xong cũng thở hổn hển như chó, chỉ hận thể ngã lăn ngay lập tức.
Kỳ Uyên gần như chạy đến đích cùng lúc với họ, nhưng điểm khác biệt ở là, ngoài gò má ửng hồng nhàn nhạt, gần như thở dốc, như chuyện gì.
Trong đó một nam sinh dùng khuỷu tay huých nhẹ khác, hiệu: “Hình như trông ngầu nha~”
“Xì, giữa chừng nghỉ ?”
“Cũng chỉ dừng một phút, chắc còn tới.”
“Chậc, nãy Giang Uyển Nguyệt sắp ngất, liền lao lên ngay lập tức, ý đồ gì quá rõ ràng . Người Bùi Tễ hot boy còn tránh hiềm nghi, mà , một học sinh mới chuyển trường, vẻ quá đáng!”
Lúc , Bùi Tễ ngang qua họ, nhíu mày, đó lạnh lùng liếc một cái bỏ .
Lý Dương phía trừng mắt bọn họ, mắng: “Hai thằng đàn ông các buôn chuyện như mấy bà thím !”
…
Kỳ Uyên đương nhiên cũng thấy những lời bàn tán của bọn họ, đầu cũng phản bác, mắt về phía gốc cây, khẽ nhíu mày, còn ở đó nữa.
Sau khi chạy xong, thầy giáo cho phép hoạt động tự do, đám đông lập tức tan tác, khai giảng gần một tháng , đều nhóm nhỏ của riêng , các cô gái thì chạy đến căng tin mua đồ ăn vặt, hoặc tụ tập trò chuyện.
Các nam sinh phần lớn chơi bóng rổ, hơn nữa còn thích đấu trận.
Kỳ Uyên từ khi đến lớp , ngoài Giang Uyển Nguyệt và Châu Mục thì từng chuyện với ai khác, bình thường giờ chơi đều tại chỗ bài tập và sách, bây giờ đối mặt với những nhóm nhỏ ba năm , nguyên tại chỗ một lúc.
Đang định tìm chỗ nào đó xuống sách, phía xông lên, quen choàng vai , tay tung tung quả bóng rổ: “Này, chơi bóng cùng ?”
Chính là Châu Mục.
Châu Mục tính cách nhiệt tình, cởi mở, câu nệ tiểu tiết, trong lớp nhiều bạn bè nhất, dù là nam sinh nữ sinh đều thể chơi chung hòa hợp.
Kỳ Uyên sang, sân bóng phía mấy nam sinh đang , đều là những bạn của , đang đợi .
“Đừng nữa, Hứa Chiêu Chiêu chắc chắn kéo Giang Uyển Nguyệt vệ sinh hoặc căng tin .” Anh thẳng thừng, hỏi: “Một câu thôi, chơi ?”
Kỳ Uyên dễ dàng đoán trúng tâm sự, thu hồi ánh mắt, ừ một tiếng.
Đi đến sân bóng, mấy nam sinh khác đều đang , ánh mắt tuy thể hiện sự thiện, nhưng chút trực tiếp.
“Mê trai hả mày, mau lên .”
Châu Mục ném bóng qua, cúi , hai tay chống lên đầu gối tư thế chuẩn .
Nam sinh nhận lấy bóng, kiểu cách nháy mắt, huýt sáo một tiếng: “Bạn học mới, sẽ vì trai mà nương tay nhé~”
“Ói… im miệng mày, chịu hết nổi .” Một nam sinh khác trực tiếp giật lấy bóng, bắt đầu dẫn bóng.
Những khác xông lên, tranh bóng.
Kỳ Uyên chơi bóng rổ, học từ tiểu học , cấp hai chơi dữ, lúc đó đang trong thời kỳ nổi loạn, ở nhà cứ bất đồng với Lưu Đại Cường là sẽ đ.á.n.h , thường đ.á.n.h đến khi một bên đầu chảy m.á.u mới thôi.
Anh tính cách trầm lặng, giỏi giao tiếp với , những áp lực cuộc sống thường giải tỏa thông qua thể thao, chạy bộ, chơi bóng rổ.
Năm lớp bảy từng tham gia một trận bóng rổ, cách chơi cực kỳ hung hãn, như thể cần mạng, suốt một trận bóng hầu như rời khỏi tay , kết quả tự nhiên là lớp họ đại thắng.
Mèo Dịch Truyện
các đồng đội khác trong lớp cũng vì thế mà vui vẻ hơn nhiều, ngược còn cảm thấy cả âm u đáng sợ, dần dần xa lánh .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/cuu-roi-chang-thieu-nien-co-chap-va-u-am-ay/chuong-22-ho-reo-co-doc-va-u-am.html.]
Đến nỗi cả cấp hai đều bạn bè, ngoài những trận bóng rổ mà lớp yêu cầu, cũng chơi bóng rổ nữa như bây giờ.
“Kỳ Uyên, bình thường thấy khá ít , ngờ chơi bóng … cũng đó chứ?”
Thiếu niên khẽ nhếch môi, gì, tay giơ lên, một cú ném ba điểm hảo lọt rổ.
“A a a trai lắm ?!”
“Anh nãy kìa, woa, đầu tiên tớ thấy đấy!”
…
Bên cạnh sân từ lúc nào một hàng nữ sinh, vẻ mặt kích động khán giả.
Châu Mục cũng ném một cú ba điểm, nghiêng đầu : “Trần Kỳ Kỳ, mấy hôm tớ trai mà.”
Cái thói so kè đáng ghét của đàn ông!
“Ai da ai da, ai cũng trai hết ạ~~” Cô gái thẹn thùng khen ngợi.
Kỳ Uyên cảm thấy xa lạ với cảnh tượng , vốn dĩ cô độc và u ám, khó lòng thích nghi với việc ánh nắng chói chang, đón nhận những tiếng hò reo của .
Anh nheo mắt , lùi về phía rìa sân, giấu sự sắc bén.
Một trận đấu kết thúc, mấy nam sinh vỗ tay ăn mừng, đến bên sân.
Cô gái tên Trần Kỳ Kỳ cầm một chai nước suối trong tay, thẳng đến đưa , : “Kỳ Uyên, nãy chơi thật đó~”
Trần Kỳ Kỳ chính là kiểu con gái mà đa nam sinh đều thích, khuôn mặt trong sáng, vóc dáng nóng bỏng, còn đặc biệt giỏi nũng.
Mọi xung quanh đều chú ý đến họ.
Kỳ Uyên sững , cơ thể theo bản năng cảm thấy thoải mái, vô thức lùi một bước, đáp thế nào.
Lúc , Châu Mục tới, giật lấy chai nước trong tay cô gái, đôi mắt đào hoa khẽ nhướng lên: “Cảm ơn nhé.”
Trần Kỳ Kỳ cũng thuận thế nũng vài câu, đương nhiên để ý gì.
Châu Mục vặn nắp chai, ngửa đầu uống một ngụm, còn kịp nuốt xuống, lưng bỗng nhiên vỗ mạnh một cái,
Một tiếng “phụt——”, nước b.ắ.n tung tóe, tạo thành một màn phun nước sống.
“Mày c.h.ế.t tiệt, ai vỗ lão—!” Châu Mục giận sôi m.á.u , nhưng thấy cô gái đang ngẩng khuôn mặt nhỏ nhắn, hai mắt mở to tròn xoe.
“Hứa Chiêu Chiêu? Cậu đ.á.n.h tớ gì?” Châu Mục lau nước cằm, mặt ngơ ngác.
“Đánh thì đ.á.n.h thôi, còn chọn ngày hả?” Cô gái hề chút lý do gì là sai, ngang ngược bá đạo .
Châu Mục hừ lạnh một tiếng, dùng chai nước suối gõ gõ đầu cô: “Gắt gỏng ? ‘Dì cả’ đến hả?”
Hứa Chiêu Chiêu lập tức đỏ bừng mặt, nghiến răng nghiến lợi nặn một câu: “Cút .”
Giang Uyển Nguyệt cũng nóng mặt, cả hai cùng trừng mắt , Châu Mục sợ hãi, giơ tay đầu hàng.
Kỳ Uyên một bên thấy cảnh , thầm thở phào nhẹ nhõm, bụng nghĩ may mà nhận.
Giang Uyển Nguyệt đến mặt , hỏi: “Cậu chơi bóng hả?”
Kỳ Uyên lùi một bước, gật đầu.
Cô gái hành động của , nhíu mày: “Cậu đang chột hả?”
“…”
Kỳ Uyên khẽ giải thích: “Người tớ nặng mùi mồ hôi.”
Giang Uyển Nguyệt thấy tay cầm nước của cô gái nào khác, mới cong cong khóe môi, còn chu đáo hỏi: “Cậu khát ?”
Kỳ Uyên vội vàng lắc đầu.
À… cũng giữ ghê nha…
Lúc , mấy nam sinh sân khác cũng tới, trong đó Lý Dương, hỏi: “Này, đ.á.n.h trận ?”