Cứu rỗi chàng thiếu niên cố chấp và u ám ấy - Chương 17: ---
Cập nhật lúc: 2025-10-17 13:28:11
Lượt xem: 19
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Yêu sớm: Muốn ôm tớ ?
Hứa Chiêu Chiêu chớp chớp mắt, đột nhiên hiểu điều gì đó, : “Ôi Kỳ Uyên, mau đỡ phòng y tế ! Á! Tớ chợt nhớ cô chủ nhiệm gọi tớ lên văn phòng!”
Rồi cô vội vàng dậy , khi khỏi lớp còn liếc Giang Uyển Nguyệt một cái, lấy tay che miệng trộm.
Trên đường , Giang Uyển Nguyệt cứ ôm bụng, khom lưng bước , thiếu niên lặng lẽ theo cô, ánh mắt chút căng thẳng đặt lưng cô, sợ cô sẽ ngất xỉu.
Cánh tay vươn rụt về, lặp lặp .
Ai ngờ, cô gái đột nhiên nắm lấy cánh tay , dựa hẳn .
Khoảnh khắc da thịt chạm , cả hai đều khẽ run lên, lòng bàn tay cô mềm mại và tinh tế, nhưng giống như dòng dung nham nóng bỏng, xuyên qua da thịt , tan chảy xương m.á.u .
Cơ bắp kiểm soát mà căng cứng, đơ .
Giang Uyển Nguyệt nắm chặt lấy , vì thiếu niên của cô dám chủ động gần cô, thì để cô chủ động, phá vỡ bức tường ngăn cách giữa họ.
Cô ngẩng đầu lên, ánh mắt vô tội và tự nhiên, khẽ : “Tớ mềm chân…”
Kỳ Uyên thể đối mặt trực tiếp với ánh mắt đó của cô, chỉ cảm thấy m.á.u trong cơ thể chảy nhanh hơn, bước gần như lóng ngóng, đầu , trong cổ họng phát một tiếng “ừ”.
Giang Uyển Nguyệt thật sự vẻ ngoài thờ ơ, quan tâm mà giả vờ đó cho vui vẻ, rõ ràng mu bàn tay gân xanh nổi đầy, còn cánh tay nhỏ cứng đờ nữa, là cơ bắp thôi mà ~~
Tay cô lén lút sờ sờ, nắn nắn, trong lòng một tên biến thái nữ đang gào thét: "Sờ thích thật! Anh quá là cơ bắp !"
Cũng ảo giác , cánh tay nhỏ truyền đến cảm giác tê dại, đúng lắm, nhưng cô gái trông vẫn còn yếu ớt, lộ một đoạn cổ trắng nõn thon dài, và mái tóc búi củ tỏi đáng yêu.
Đôi mắt đen láy của chăm chú cô, bỗng nhiên cúi , chậm rãi hạ thấp đầu xuống.
Cứ như thể sắp hôn lên.
Thế nhưng, giây tiếp theo bất chợt lên tiếng: "Giang Uyển Nguyệt."
Cô gái giật ngẩng phắt đầu lên, trán đụng cằm , cô kêu đau một tiếng, ôm trán lùi .
Kết quả cẩn thận giẫm một hòn đá nhỏ, mắt cá chân trẹo , cả ngã phịch xuống đất.
"..."
Thiếu niên ngờ thành thế , sững sờ mất một giây, vội vàng chạy tới xổm mặt cô, đỡ cô dậy: "Em ?"
"Á á đau..."
Lần là đau thật!
Cô gái một nữa đỏ hoe mắt, nước mắt lã chã rơi xuống, khiến đau lòng vô cùng.
Thiếu niên hai lời liền bế bổng cô gái lên, chạy về phía phòng y tế.
"Ấy?" Giang Uyển Nguyệt cảm thấy đột nhiên lơ lửng giữa trung, ngây một giây, đó mới phản ứng , cô mà Kỳ Uyên! Công! Chúa! Bế!
A... cũng quá là ngại ngùng , xung quanh bao nhiêu đang kìa...
Cô gái c.ắ.n môi, ngượng ngùng che mặt, đồng thời rụt lòng thiếu niên, giấu .
Càng gần, càng rõ tiếng tim đập mạnh mẽ, thình thịch thình thịch, nhanh quá.
Đến khi đặt cô lên giường trong phòng y tế, thiếu niên mặt đỏ bừng, trán lấm tấm mồ hôi, là vì nóng, vì vội, vì lý do nào khác.
"Cô trẹo chân, đau, bụng cũng đau." Kỳ Uyên thở hổn hển, kéo phắt cô y tá trường khỏi ghế.
Cô y tá ngẩng đầu, thấy đầy mặt là vết thương, hỏi: "Vết thương của ——"
"Không em, là cô ." Thiếu niên tùy tiện quệt mồ hôi nóng mặt, chạm vết thương đang bỏng rát vì mồ hôi, thậm chí còn nhíu mày.
Cô y tá chỉ đành giúp Giang Uyển Nguyệt kiểm tra , tay nắm lấy mắt cá chân mảnh khảnh gầy gò của cô gái xoay xoay, ấn ấn, : "Không gì đáng ngại."
Thiếu niên nhíu mày: " cô đau."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/cuu-roi-chang-thieu-nien-co-chap-va-u-am-ay/chuong-17.html.]
Cô y tá liếc : "Đau ? Người còn chẳng thèm rên một tiếng nào."
Giang Uyển Nguyệt kéo kéo tay , chút ngượng ngùng : "Em hình như cũng đau nữa ..."
Cô chỉ là nhất thời phản ứng thái quá, ai ngờ phản ứng còn thái quá hơn.
Cô y tá hỏi: "Bụng thì ? Có ăn nhầm gì ?"
Giang Uyển Nguyệt lắc đầu: "Cũng đau nữa."
Kỳ Uyên sang, ánh mắt đầy nghi hoặc.
Giang Uyển Nguyệt sợ sẽ thẳng việc cô đau bụng kinh mặt nam y tá, vội vàng dậy, ấn xuống giường, đầu với cô y tá một cách nghiêm túc: "Làm phiền cô giúp xử lý vết thương mặt ."
Kỳ Uyên nhíu mày, lúc mới hiểu , hóa cô nãy đều là giả vờ, mục đích chính là để đưa đến phòng y tế xử lý vết thương của .
Nhất thời trong lòng chút phức tạp, nhưng cuối cùng thở phào nhẹ nhõm, cô là .
Vết thương mặt Kỳ Uyên quả thực chút nghiêm trọng, trong vết thương thậm chí còn cả cát nhỏ, nếu kịp thời xử lý, e rằng sẽ hủy dung.
Giang Uyển Nguyệt kinh ngạc hoảng sợ, tay ôm tim, vội vàng : "Làm phiền cô dùng t.h.u.ố.c nhất cho , bao nhiêu tiền cũng , trai như , thể hủy dung !"
Thiếu niên , ngón tay nắm chặt ga giường khẽ cuộn .
Cô ... thấy trai ?
Lồng n.g.ự.c như một con bướm bay , đang vỗ cánh.
Cô y tá đang xử lý vết thương bật : "Học sinh giỏi yêu sớm."
Hả?
Mèo Dịch Truyện
Giang Uyển Nguyệt ngớ , đó ý thức điều gì đó, má cô ửng hồng, đầu dám Kỳ Uyên, nhỏ giọng lẩm bẩm: "Làm gì yêu sớm."
Điều kiện của phòng y tế trường học hạn, cô y tá chỉ thể đơn giản sát trùng vết thương cho Kỳ Uyên, đó bôi một ít t.h.u.ố.c mỡ, và dặn dò vết thương chạm nước, ăn đồ cay nóng dầu mỡ.
Giang Uyển Nguyệt nghiêm túc ghi nhớ, gật đầu, mỉm cảm ơn.
Rời khỏi phòng y tế, Giang Uyển Nguyệt liếc một cái, thấy thiếu niên đang ngẩn , cô còn tưởng giận chuyện cô lừa , bèn dùng đầu ngón tay chọc chọc cánh tay .
Kỳ Uyên từ những suy nghĩ lơ lửng phản ứng , cô, đôi đồng tử đen như mực sâu thẳm, ẩn chứa một sự nồng nhiệt mơ hồ.
Anh khẽ nuốt nước bọt, hỏi: "Em ?"
Giang Uyển Nguyệt giận, tâm trạng thư thái hơn một chút, khẽ nhướn đôi lông mày thanh tú: "Anh còn bế em ?"
"..."
Nhất thời, trái tim thiếu niên đập loạn như trống, hổ vô cùng, vành tai như một đốm lửa nhỏ bùng lên, thiêu đốt cả .
Anh mím chặt môi, chắc là kinh ngạc đến mức quên hết hành động, cứ thế thẳng cô, cũng trả lời.
Giang Uyển Nguyệt đôi tai đỏ bừng như sắp chảy m.á.u của , thật đáng yêu, thật đưa tay xoa xoa...
Tiếng chuông lớp phá vỡ bầu khí đặc quánh giữa hai , cả hai đồng thời dời tầm mắt .
"Vào lớp , mau về lớp thôi."
"Ừm."
Hai bước nhanh hơn lúc đến, gấu áo gió thổi bay, vô tình cọ .
Trở lớp học muộn năm phút, đúng lúc là tiết Ngữ văn của cô giáo chủ nhiệm, Giang Uyển Nguyệt chuẩn vẻ mặt yếu ớt, kể tình hình với cô giáo.
Cô giáo chủ nhiệm vốn luôn tin tưởng Giang Uyển Nguyệt, hề nghi ngờ tính chân thực của lời , chỉ bảo họ nhanh chóng về chỗ học bài.
Còn tiện thể thêm một câu mang tính "thuyết giáo": "Học sinh giữa các em nên giúp đỡ lẫn , xã hội, các em sẽ thấy tình bạn thời quý giá và trong sáng bao!"
Hứa Chiêu Chiêu đôi tai đỏ ửng y chang của hai phía , nhịn "phụt" một tiếng: " , thật trong sáng~~"