Cứu rỗi chàng thiếu niên cố chấp và u ám ấy - Chương 14: ---

Cập nhật lúc: 2025-10-17 13:28:08
Lượt xem: 17

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Duyên Nợ · Trai tài gái sắc

 

Chiếc xe dừng Tòa nhà Phú Lực, đó nhân viên tiếp tân dẫn họ lên một tầng.

 

Tiệc sinh nhật tổ chức hoành tráng, bao trọn cả một tầng của Tòa nhà Phú Lực, khách mời đều là những quan chức và địa vị ở Bắc Thành. Trong sảnh tiệc lộng lẫy cao cấp, nghệ sĩ piano đang chơi những bản nhạc du dương êm tai, khách khứa mỉm trò chuyện, chén chú chén .

 

Giang Uyển Nguyệt và Bùi Tễ, hai học sinh cấp ba, mặc đồng phục học sinh giản dị, nổi bật giữa đám đông mặc đủ loại lễ phục sang trọng. Khi họ qua, những xung quanh xì xào bàn tán.

 

Giang Uyển Nguyệt một vòng, đeo cặp sách trực tiếp đến bên cạnh , phu nhân Giang.

 

Một nhóm phu nhân nhà giàu xung quanh thấy bỗng nhiên một cô gái nhỏ rực rỡ xinh đến, đều ngừng trò chuyện, cô.

 

"Mặt trăng nhỏ đến , mau đây con." Một quý phu nhân xinh tuyệt trần với khí chất như lan như trúc vẫy tay về phía cô, .

 

Giang Uyển Nguyệt đến mặt bà, ngọt ngào, "Dì Kì ơi, cháu chúc dì sinh nhật vui vẻ, trẻ mãi già, mãi mãi tuổi mười tám!"

 

Kì Ninh mặc một chiếc sườn xám kiểu Trung Quốc màu xanh đen, mái tóc đen dài chỉ búi gọn gáy bằng một chiếc trâm gỗ, mặt nhiều dấu vết thời gian, toát lên khí chất cao quý như lan chi ngọc thụ.

 

Nụ của bà cũng đoan trang thanh lịch, đầu ngón tay khẽ chạm chóp mũi cô gái nhỏ, mắng: "Đồ tinh quái."

 

Giang Uyển Nguyệt chỉ cảm thấy bà thiết, hì hì cạnh bà.

 

Các dì xung quanh đều quen cô, khen cô xinh , chuyện ngọt ngào, lòng .

 

Kì Ninh thì coi Giang Uyển Nguyệt như con gái ruột của , xoa đầu cô bé, thậm chí còn thiết hơn cả Giang phu nhân, ruột cô bé.

 

"Phu nhân Bùi thích Uyển Nguyệt đến thế, chi bằng đưa con bé về con dâu luôn , như chẳng cũng gọi cô là ?"

 

" thì cũng lắm chứ, tiếc là thằng nhóc Bùi Tễ hình như khai sáng ."

 

"Mấy đứa trẻ còn nhỏ mà, học hành là quan trọng nhất."

 

Lúc , Bùi Tễ tới, với Kì Ninh: "Mẹ, chúc mừng sinh nhật."

 

Kì Ninh ừ một tiếng, nhún vai với : "Mọi xem , đối với ruột mà cũng lạnh nhạt như , tính cách là theo ai nữa."

 

“Ôi, Tiểu Tễ trai thế, cạnh Uyển Nguyệt đúng là trai tài gái sắc!”

 

Vài trêu đùa , Giang Uyển Nguyệt , nụ môi cứng .

 

Sau đó, cô viện cớ rời , một đến một sân thượng vắng vẻ, đẩy cửa đóng , cách ly tiếng ồn ào từ sảnh tiệc, cô thở phào một dài.

 

Tòa nhà Phượng Lực ở khu vực trung tâm thương mại của Bắc Thành, xung quanh cao ốc san sát, đường phố xe cộ tấp nập. Dù về đêm nhưng nơi đây vẫn hề giảm bớt sự náo nhiệt phồn hoa, đèn neon rực rỡ, ánh sáng chập chờn, hư ảo.

 

Giang Uyển Nguyệt tựa lan can, ngắm xa xăm qua những khe hở giữa các tòa nhà, mây che khuất ánh trăng, gió bắt đầu nổi lên.

 

Kỳ Uyên, giờ đang ?

 

Ở rìa thành phố, một nơi ánh đèn lờ mờ, khác hẳn với sự ồn ào ở khu vực phồn hoa. Nơi đó ngổn ngang những thanh thép, máy xúc và máy đóng cọc đang hoạt động, phát tiếng ồn ầm ĩ.

 

Kỳ Uyên mặc áo phản quang, thắt dây an , độ cao vài chục mét, lắp ráp kết cấu thép. Dưới chân chỉ là một tấm ván rộng một mét, chỉ cần sơ sẩy một chút, hậu quả sẽ khôn lường.

 

Mồ hôi nóng ngừng chảy dài trán, thấm mắt, khóe mắt tức thì ướt đẫm.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/cuu-roi-chang-thieu-nien-co-chap-va-u-am-ay/chuong-14.html.]

Trong đầu tràn ngập cảnh tượng chiều tan học hôm đó, cô gái trong chiếc xe sang trọng, bên cạnh là trai khí chất thanh cao.

 

Chàng trai đó, , chính là mà Lý Dương nhắc đến sáng nay, thể sánh bằng.

 

Kỳ Uyên khẽ, đưa tay lau chất lỏng trong mắt, tầm trở nên rõ ràng, chuyên tâm việc.

 

Mãi đến mười giờ tối, ông chủ thầu hô một tiếng, công nhân lũ lượt thu dọn đồ nghề, xếp hàng nhận tiền.

 

Kỳ Uyên cởi bỏ áo phản quang, tùy ý kéo vạt áo thun lên lau mồ hôi mặt, để lộ vòng eo thon gọn săn chắc của trai. Trên cơ bụng rõ múi vài vết sẹo màu đỏ nhạt, hề ảnh hưởng đến vẻ mà còn tăng thêm vài phần hormone hoang dã, phóng khoáng.

 

Khi chuyện, khắp toát khí chất lạnh lùng tàn nhẫn. Giữa một nhóm công nhân trưởng thành vạm vỡ, cũng hề kém cạnh chút nào.

 

Tuy nhiên, bộ dạng trong mắt một là đáng ăn đòn.

Mèo Dịch Truyện

 

Đa công nhân vẫn là nhóm cũ, ngày thường thường xuyên Lưu Đại Cường ức hiếp, trong bụng tích tụ đầy oán khí. Giờ đây Lưu Đại Cường tuy tù, nhưng để một thằng nhãi ranh ở đây, trời thu thì sẽ thu.

 

Không hề dấu hiệu báo , hai ba đàn ông từ phía lao tới vồ lấy Kỳ Uyên, đè xuống đất, vung nắm đ.ấ.m và đá .

 

“Đồ súc sinh cha ! Để tao xem mày còn ngang ngược bao lâu!”

 

“Một thằng nhãi ranh, trời sinh định thối rữa trong cống rãnh!”

 

Mặt Kỳ Uyên ma sát mạnh nền xi măng thô ráp, tức thì bùng lên cảm giác bỏng rát và đau nhói. Anh hồn, trong mắt lóe lên tia lạnh lẽo, siết chặt nắm đấm, như một con mãnh thú chọc giận, phản công trở .

 

Đánh ở công trường là chuyện thường ngày, ông chủ thầu bên cạnh khuyên can dám, những khác thì thích xem náo nhiệt mà chẳng sợ chuyện lớn.

 

Chàng trai trẻ với đầy sát khí, màng sống c.h.ế.t vung nắm đấm, một cú đ.ấ.m một cú đ.ấ.m nữa, như đẩy đối phương chỗ c.h.ế.t. Mặc dù còn trẻ, nhưng cao lớn, sức mạnh bùng nổ. Chẳng mấy chốc, đá ngã mấy đàn ông xuống đất, khiến họ run rẩy cầu xin tha mạng.

 

Kỳ Uyên ngơ, mắt đỏ ngầu vì đ.á.n.h đấm. Một tay túm lấy cổ áo của một đàn ông, tay vung cao nắm đấm. Nếu cú đ.ấ.m giáng xuống, mặt đàn ông sẽ nát bươm.

 

Thấy tình hình ngày càng nghiêm trọng, ông chủ thầu bên cạnh lớn tiếng hét lên: “Kỳ Uyên, dừng tay ngay!”

 

“Mày lớn chuyện ? Đây là công trình của nhà họ Giang đấy!”

 

Chỉ một câu , trai trẻ cứng nhắc dừng nắm đ.ấ.m , trái tim khẽ run lên.

 

“Nếu mày còn tay, tao sẽ báo cảnh sát đấy!”

 

Kỳ Uyên kiềm chế bản , khớp ngón tay trắng bệch khẽ run rẩy. Cuối cùng nhắm mắt , đẩy mạnh đàn ông , lấy tiền công từ tay ông chủ thầu rời .

 

Anh buông tha vì sợ đồn cảnh sát, mà là tin tức truyền đến tai cô, để cô thấy một bộ dạng t.h.ả.m hại đến của .

 

Gió đêm thổi qua, nhất thời chút lạnh lẽo, Giang Uyển Nguyệt hắt một cái.

 

Lúc , cánh cửa kính phía đẩy . Giang Uyển Nguyệt thấy tiếng động, đầu .

 

Bùi Tễ cạnh cửa, liếc cô một cái, mặt biểu cảm gì, “Dì Từ chuyện tìm .”

 

Giọng cũng nhàn nhạt, như thể đang đối xử với một xa lạ hề tình cảm.

 

Thế nhưng, ai thể ngờ rằng hai quen mười mấy năm.

 

Nếu tình bạn giữa cô và Hứa Chiêu Chiêu, Chu Mục bắt đầu từ nhà trẻ, thì với Bùi Tễ, sợi dây ràng buộc từ khi cô chào đời.

 

 

Loading...