Cứu rỗi chàng thiếu niên cố chấp và u ám ấy - Chương 100: ---
Cập nhật lúc: 2025-10-17 13:29:44
Lượt xem: 12
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Xin · Quá đáng
Trong màn đêm đặc quánh, hai bóng kề sát , cồn từ từ lên men trong nụ hôn, tạo nên mùi vị mờ ám, quyến rũ.
Giang Uyển Nguyệt cảm thấy cũng sắp say mèm, nhớ dáng vẻ hôn cô, cô chủ động thè đầu lưỡi , đòi hỏi nhiều hơn.
Người đàn ông hé mắt, con ngươi đen láy như một hồ nước sâu thấy đáy, khuấy động tạo thành từng vòng sóng lăn tăn.
Anh cúi mắt gương mặt ửng hồng kiều diễm của cô, hàng mi run rẩy rụt rè, tà niệm chôn sâu trong đáy lòng cũng khơi dậy.
Một tay nâng niu má cô, hôn một cách quên , tay trượt xuống eo cô gái, ngay đó, nhấc bổng cô lên đặt lên đùi .
Giang Uyển Nguyệt khẽ kêu lên một tiếng, theo bản năng đưa tay vòng qua cổ , thở dốc.
Kỳ Uyên nhân tiện hôn lên một bên vành tai cô, khẽ c.ắ.n dái tai, lòng bàn tay nóng bỏng siết chặt hơn một chút, ôm cô dậy.
Giang Uyển Nguyệt cả choáng váng, nhoài vai phòng, mỗi bước chân, trái tim cô run lên một nhịp.
Trong phòng bật đèn, chỉ một tia sáng từ phòng khách rọi , xung quanh một mảng tối mịt mờ ảo.
Cơ thể Giang Uyển Nguyệt rơi xuống giường, chiếc áo khoác rộng thùng thình cũng tuột , chỉ còn một chiếc váy ngủ mát mẻ, để lộ một mảng da thịt trắng nõn mịn màng.
Cô rụt vai , thấy cúi đầu chằm chằm , chút ngượng ngùng dùng tay che ánh mắt của .
Kỳ Uyên khẽ, nắm lấy tay cô đưa lên môi hôn, từng ngón một.
Giang Uyển Nguyệt giường, mái tóc đen dài xõa tung, hai má ửng hồng như đóa hồng nhung, mở đôi mắt sáng ngời ngập nước, đầu ngón tay liên tục truyền đến cảm giác tê dại.
Trong đêm tối, d.ụ.c vọng trong mắt hề che giấu, mạnh mẽ đến mức thể chống cự, bàn tay còn của cô bất giác nắm chặt ga trải giường.
Những nụ hôn dày đặc chạy dọc theo đường cong cổ xuống, thở ẩm ướt nóng bỏng phả lên làn da cô, quyến luyến rời.
Giọng nhẹ, nhưng chứa chan tình yêu nồng nàn, thì thầm tên cô: “Nguyệt Nguyệt, chỉ em…”
Trái tim Giang Uyển Nguyệt mềm nhũn một mảng lớn, ôm lấy , khẽ đáp .
Cô nhắm mắt , căng thẳng đến mức gần như thể thở, cảm nhận từng dòng điện chạy rần rật khắp cơ thể…
…
Ngày hôm , ánh nắng chói chang bên ngoài cửa sổ xuyên qua khe rèm chiếu , căn phòng trở nên sáng sủa hơn.
Kỳ Uyên dần tỉnh giấc, thấy đầu đau nhức, theo bản năng đưa tay lấy điện thoại bên giường xem giờ.
Vừa cựa quậy, liền cảm nhận ấm mềm mại trong vòng tay, trong thở thoang thoảng mùi hương quen thuộc.
Nhận điều gì đó, cơn buồn ngủ của lập tức tan biến, cúi đầu xuống.
Cô gái úp mặt lòng , chiếc váy ngủ tuột gần hết, mái tóc đen dài xõa vai và lưng, để lộ vài vết hôn đỏ ửng.
Kỳ Uyên lập tức sững sờ, trong đầu sóng cuộn trào, những ký ức đêm qua chập chờn, rời rạc.
Anh nhớ uống hết chai đến chai khác, quên những nỗi đau và sự nhục nhã, quả nhiên thấy cô xuất hiện mặt.
Bất kể đó là mơ hiện thực, chỉ nắm chặt lấy cô, sợ cô sẽ rời .
Còn những chuyện đó… đại não của mất kiểm soát.
Giang Uyển Nguyệt lúc cũng tỉnh dậy, cô lật mở mắt , đối diện với ánh mắt .
Kỳ Uyên thấy một vết đỏ tươi xương quai xanh của cô, và xa hơn nữa, đường cong nhô lên kéo dài xuống trong chăn tối mờ.
Anh lập tức dùng chăn che kín cơ thể cô, tai đỏ bừng ngay lập tức, bật dậy khỏi giường, chút luống cuống.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/cuu-roi-chang-thieu-nien-co-chap-va-u-am-ay/chuong-100.html.]
Nhìn thoáng qua, trông thuần khiết đến lạ, ai còn tưởng là bắt nạt.
Giang Uyển Nguyệt dậy, chiếc chăn trượt khỏi cô, Kỳ Uyên nhanh chóng kéo góc chăn , gói cô kín mít như một con nhộng.
Lần cô gái thể nhúc nhích , đôi mắt trừng lớn .
Kỳ Uyên xổm bên giường, làn da ửng hồng của cô, chút đành lòng thẳng, trong lòng càng thêm hối hận vô cùng, im lặng một lúc lâu mới khẽ : “Nguyệt Nguyệt…”
Giọng vẫn còn khàn, theo tiếng yết hầu lăn lộn mà thoát .
Giang Uyển Nguyệt bất giác đưa mắt lên đó, đêm qua cũng , gọi tên cô hết đến khác, cái chỗ nhô đó, quyến rũ.
“Xin … , tối qua say …” tiếp.
Đôi mắt tròn xoe của cô gái đảo qua đảo , nhớ điều gì đó, ngay lập tức tỏ vẻ oan ức, trách móc : “Anh say thì thể bắt nạt em như thế ?”
Cả trái tim Kỳ Uyên như thắt thành một cục, ôm cô qua lớp chăn, ngừng hôn lên trán và thái dương cô, xin :
“Bảo bối xin … là sai , sẽ bao giờ uống rượu nữa, bao giờ nữa… xin …”
Anh ôm chặt, giọng đầy sợ hãi và chân thành, Giang Uyển Nguyệt , thì chắc chắn sẽ .
Mèo Dịch Truyện
Cô cũng quá màu, lẩm bẩm : “Thôi , tha thứ cho .”
Kỳ Uyên lúc mới thở phào nhẹ nhõm, hôn lên tai cô.
Giang Uyển Nguyệt là do chăn bí, là thế nào, mặt đỏ bừng quá mức.
Cô áp sát tai , cân nhắc lời một chút, khẽ hỏi: “Tối qua như thật sự chứ?”
“…”
Kỳ Uyên lúc đỏ từ tai đến cổ, gân xanh đó ẩn hiện, ôm chặt hơn một chút, vùi mặt tóc cô, im lặng .
Giang Uyển Nguyệt đột nhiên nghĩ lung tung, nghẹn ngào hai tiếng: “Hay là em đủ sức hút?”
Kỳ Uyên cô phủ nhận bản , kích động đè cô xuống, hôn lên cổ cô, khẽ : “Không , là của , em , …”
Chuyện là thế , tối qua hai hôn lăn lộn giường, Giang Uyển Nguyệt cởi nửa chừng quần áo, cũng chuẩn tâm lý.
Kết quả, thực sự say , cái đó hình như khó khăn.
Tuy nhiên, thử một lúc dừng , chỉ ôm cô hôn đủ kiểu, hôn cô lâu.
Trong lúc mơ màng, cô ướt đẫm mồ hôi, cuối cùng chịu nổi nữa, cô đẩy nhẹ đầu , ngủ .
Dù sống hai kiếp, nhưng đây là đầu tiên cô gặp tình huống , nghĩ thôi thấy khó tin .
Cô gái mở to đôi mắt ướt át, hừ một tiếng, đẩy , cho hôn nữa.
Kỳ Uyên ôm cô, khẽ dỗ dành bên tai cô.
Cái chăn từ lúc nào tuột , trong lúc giằng co, cô vô tình chạm thứ gì đó, thấy khẽ rên một tiếng, lập tức bất động.
“Kỳ Uyên… , ?” Giang Uyển Nguyệt nuốt những lời phía , vành tai cô đỏ bừng.
Kỳ Uyên một nữa dùng chăn bọc cô , giải thích: “Tối qua thật sự là do say rượu.”
Giang Uyển Nguyệt đối mặt , nửa khuôn mặt nhỏ nhắn xinh xắn giấu trong chăn, chỉ để lộ đôi mắt tròn xoe linh động, : “Vậy đừng uống say nữa.”
Kỳ Uyên tưởng cô dọa sợ, ôm cô qua lớp chăn, “Sẽ , sẽ bao giờ nữa.”