Cứu rỗi chàng thiếu niên cố chấp và u ám ấy - Chương 10: ---

Cập nhật lúc: 2025-10-17 13:28:04
Lượt xem: 21

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Lý Dương! Tụi chuyện của tụi , liên quan gì đến chứ!"

 

"Cậu ồn đến mắt của !"

 

Mấy lập tức căng thẳng, như sắp cãi , lúc , Bùi Tễ đang một bên học bài lạnh giọng : "Trường học là nơi để học, những chủ đề vô vị xin đừng nhắc đến ."

 

Hai cô gái đầu , gì nữa.

 

Tuy nhiên, Lý Dương vẫn nuốt trôi cục tức , nâng cao giọng : "Cái thời ai còn mặc đồ hiệu XX? Không là từ cái vùng quê nào chạy cái thằng nhà quê ?"

 

Đối tượng châm chọc rõ ràng, cả lớp chỉ Kỳ Uyên là mặc đồng phục, bộ đồ quả thực là kiểu cũ từ mấy năm , đôi giày thể thao duy nhất sờn rách đến nỗi rõ logo, hoặc lẽ ban đầu nó cũng chẳng logo.

 

Thế nhưng, khi ánh mắt đổ dồn , thiếu niên chỉ cúi đầu sách, mí mắt cũng chớp lấy một cái, như thể hề thấy gì.

 

Không nhận phản hồi, Lý Dương càng khó chịu hơn, liền thẳng tới, khoanh tay xuống : "Này—"

 

Lời còn dứt, một cuốn sách bay đến, bên tai vang lên giọng lười nhác xen lẫn bực bội: "Này cái đầu nhà , cả sáng cứ như vịt đực gào loạn lên, ồn ào đến nỗi tiểu gia ngủ !"

 

"Trời đất Chu Mục!"

 

Lý Dương sợ hãi lùi mạnh về , đẩy bàn của Giang Uyển Nguyệt , đồng thời giơ tay chặn , cuốn sách văng trở , đồ lặt vặt bàn Hứa Chiêu Chiêu đổ loảng xoảng khắp nơi.

 

"..."

 

"Lý Dương!" Hứa Chiêu Chiêu đang ở cửa, thấy cảnh , tức giận lao , phía là Giang Uyển Nguyệt với vẻ mặt lạnh lùng.

 

Lý Dương ngớ , trong lòng còn chút hoảng loạn, ai mà ngờ chỉ dằn mặt bạn học mới, đồng thời đắc tội với ba vị , nhà họ Giang, nhà họ Hứa, nhà họ Chu, cái nào cũng dám chọc!

 

", ... cố ý, chỉ là, là kết bạn với bạn học mới!"

 

Giang Uyển Nguyệt lạnh lùng chằm chằm , cô đương nhiên Lý Dương là như thế nào, chuyên nịnh bợ Bùi Tễ, gây chuyện thị phi, kiếp cũng chính nhờ mà cô và Bùi Tễ mới rạn nứt.

 

Cô liếc Kỳ Uyên đang im lặng, trong lòng dâng lên một tia áy náy, cô chỉ rời một lát mà bắt nạt .

 

"Lớp trưởng, phân xử giúp, thật lòng kết bạn với Kỳ Uyên, nhưng thèm để ý đến , bất lịch sự ?" Lý Dương sang Giang Uyển Nguyệt, cô vốn dĩ là dễ chuyện, hơn nữa nể mặt Bùi Tễ, chắc chắn sẽ giúp giải vây.

 

"Kết bạn?" Giang Uyển Nguyệt khẽ mỉm , tiến lên phía .

 

" !"

 

"Cậu đúng là cách kết bạn thật đấy." Cô gái đột nhiên lạnh mặt, "Sao tiện tay lật luôn bàn của ? Kết bạn đúng ? Nào, kết bạn thế nào đây? chứng cho ."

 

Giọng điệu của cô gái vốn dĩ mềm mại, trong trẻo, lúc như pha lẫn gió lạnh, dữ tợn, nhưng mang đến một áp lực khó tả.

 

Mặt Lý Dương lúc đỏ lúc trắng, lúc trắng lúc xanh, lẩm bẩm hai tiếng bỏ .

 

"Khoan ! Đặt đồ bàn về chỗ cũ! Cả cái bàn nữa, kéo về đây!" Hứa Chiêu Chiêu lên tiếng.

 

Lý Dương nghẹn họng, ngượng nghịu cúi nhặt những đồ lặt vặt như gương nhỏ, lược nhỏ rơi vãi đất, kéo bàn của Giang Uyển Nguyệt về chỗ cũ, sát bàn Kỳ Uyên, cả lúng túng như con chuột chũi búa đập.

 

"Hứa Chiêu Chiêu, ghê gớm thật đấy!" Chu Mục giơ ngón cái lên.

 

Hứa Chiêu Chiêu liếc một cái, bĩu môi phịch xuống ghế của : "Cả ngày chỉ ngủ với ngủ! Người bắt nạt đến tận nhà kìa!"

 

Chu Mục khẽ, sang Giang Uyển Nguyệt phía , với giọng điệu trêu chọc: "Chị Vãn Nguyệt, ngờ chị mặt đấy nhé."

 

Giang Uyển Nguyệt, Hứa Chiêu Chiêu và Chu Mục quen từ mẫu giáo, bao nhiêu năm nay vẫn học chung trường chung lớp, mối quan hệ còn bền chặt hơn cả sắt, là ba chị em kết nghĩa cũng quá lời.

 

Những lời đùa như thế , nếu là ngày thường, cô và Hứa Chiêu Chiêu chỉ khẽ cho qua, nhưng bây giờ, cô căng thẳng liếc thiếu niên bên cạnh, đầu với Chu Mục: "Làm ơn gọi là lớp trưởng, cảm ơn."

 

" đấy đúng đấy, còn chị Vãn Nguyệt, nôn mửa luôn !" Hứa Chiêu Chiêu mắng .

 

Kỳ Uyên cụp mắt xuống, nhưng tầm thể tập trung các dòng chữ trong sách giáo khoa, bên tai là tiếng thoải mái vui vẻ của ba , và cả câu "chị Vãn Nguyệt" mật .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/cuu-roi-chang-thieu-nien-co-chap-va-u-am-ay/chuong-10.html.]

Họ ? Là mối quan hệ gì? Tại họ thể gọi cô bằng giọng điệu như ?

 

, bất kể là mối quan hệ gì, họ đều là cùng một thế giới, cùng một tầng lớp, thể chuyện một cách bình đẳng mà bất kỳ rào cản nào.

 

Còn , dù ở gần cô đến , cũng khó lòng bước cuộc sống của cô.

 

Thiếu niên tự giễu trong lòng.

 

Giang Uyển Nguyệt liếc Kỳ Uyên mấy , nhỏ giọng hỏi: "Lý Dương bắt nạt chứ?"

 

"Không." Thiếu niên nhàn nhạt lên tiếng.

 

"..." Haizz, thể dễ dàng chặn họng khác như chứ?

 

Cô gái mỉm , lấy một cuốn sách lật bừa vài trang, giả vờ vô ý hỏi: "Trước đây học trường nào thế?"

 

"Trường Sáu."

 

Chu Mục đang gục bàn ngủ phía thấy, liền ngẩng đầu hỏi: "Ê! Nghe trường Sáu của một học thần tung hô lên tận trời xanh, quen ?"

 

"..."

 

Ngón tay Kỳ Uyên kẹp trang sách khựng , : "Không quen."

 

Giang Uyển Nguyệt hỏi: "Là đầu kỳ thi liên cấp thành phố năm lớp Mười Một đúng ?"

 

" ."

 

Kỳ thi liên cấp năm đó nổi tiếng là đề thi quỷ quái, ngay cả ở các trường trọng điểm cấp thành phố như trường Một cũng hầu như ai sống sót, mà thủ khoa thuộc về trường Sáu.

 

Trường Sáu chỉ là một trường cấp hai bình thường ở một quận thuộc Bắc Thành, hơn nữa trường cũ kỹ, phòng học mùa đông gió lạnh lùa , mùa hè điều hòa, đa giáo viên giỏi đều đến đó. Tỷ lệ đỗ đại học hàng năm thấp, thi đậu đại học nhiều.

 

Giang Uyển Nguyệt thấy những điều kiện khắc nghiệt như , càng thêm xót xa cho thiếu niên bên cạnh, khẽ vỗ vai : "Không , chuyện qua ."

 

Cô nghĩ một lát, : "Nếu bất kỳ khó khăn nào trong học tập, cứ tìm lớp trưởng nhé!"

 

, Kỳ Uyên kiêu hãnh và tự trọng cao, nhưng trong học tập thì thể gọi là nhờ vả, đó là ngượng khi học hỏi , là một đức tính !

 

Kỳ Uyên đầu, biểu cảm nghiêm túc của cô, cảm xúc trong mắt khó mà đoán định, cuối cùng vẫn khẽ "ừ" một tiếng.

 

Lớp 12 ban 1 là lớp tự nhiên, sáng thứ Hai trôi qua với hai tiết Toán, một tiết Ngữ văn, một tiết Sinh học và một tiết Hóa học. Chuông tan học vang lên, trong lớp như một bầy khỉ thả rông, nhanh chóng tản .

 

Chu Mục và Hứa Chiêu Chiêu rằng phía trường mở một trung tâm trò chơi điện tử mới, rủ Giang Uyển Nguyệt chơi vài ván về nhà, Giang Uyển Nguyệt chỉ lắc đầu.

 

Mèo Dịch Truyện

Nỗi sợ hãi bắt cóc vẫn còn, cô dám lang thang.

 

Chu Mục để tâm, "ồ" một tiếng, kéo Hứa Chiêu Chiêu chạy .

 

Giang Uyển Nguyệt gấp cuốn sổ , nhẹ nhàng đặt sang một bên, đầu hỏi: "Kỳ Uyên, về nhà ăn cơm ?"

 

"Một lát nữa." Anh liếc cô, cúi đầu giải một bài toán.

 

Cả một trang giấy công thức và cách giải, Giang Uyển Nguyệt lướt qua, chút đau đầu.

 

Cô đợi một lúc, nhưng thiếu niên vẫn ý định rời , cô thất vọng, vốn dĩ còn cùng đến cổng trường.

 

Không lâu , tài xế gọi điện đến hỏi, cô đành , khi , cô với Kỳ Uyên: "Sách của tớ cứ dùng nhé, tạm biệt~"

 

Thiếu niên ngẩng đầu cô, môi mấp máy, nhưng cuối cùng gì.

 

Trên mặt cô gái thoáng hiện một tia thất vọng, nhưng cô vẫn mỉm , bước khỏi lớp học.

 

Mãi đến khi bóng dáng cô biến mất ở khúc quanh, mới thu ánh mắt , trực tiếp đáp án vở bài tập, đó từ cặp sách lấy một cuốn sách khoa học kỹ thuật, tiếp tục học.

 

 

Loading...