Cứu mạng! Ảnh hậu tỷ phú bị Yêu đế làm cho phá sản rồi - Chương 99: Buổi phê đấu
Cập nhật lúc: 2025-08-17 12:50:18
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“ uống rượu với Bùi tổng, liên quan gì đến cô ?” Người phụ nữ với vẻ mặt vui.
“Có liên quan đến , thì để Bùi tổng mới tính.” Phụng Dao nghiêng trừng mắt Bùi Tu Viễn, lông mày nhíu chặt.
Cả khuôn mặt cô đều rõ rằng cô đang vui.
Trong mắt lóe lên ánh lạnh, ý tứ đe dọa vô cùng rõ ràng.
Cứ như thể nếu Bùi Tu Viễn lúc mà một câu trả lời khiến cô hài lòng, cô sẽ nổi điên bất cứ lúc nào.
Bùi Tu Viễn khẽ , chậm rãi : “Ừm, em gì cũng đúng.”
Nghe thấy câu , Phụng Dao mới thở phào một , nhưng ánh mắt ai oán vẫn còn đó.
Cứ như thể đang tức giận mắng tại ngăn cản phụ nữ đến gần.
Sắc mặt phụ nữ đổi, đành thức thời dịch sang một bên.
Tô Ngọc đang uống rượu, ánh mắt liếc thấy bên Phụng Dao gì đó .
Sao Phụng Dao cạnh Bùi Tu Viễn ?
Hai chẳng gì ?
Phụng Dao chẳng thể ở bên ?
Hơn nữa cô vệ sĩ , dây dưa với Bùi Tu Viễn nữa?
Phụng Dao thích vệ sĩ đến mức nào, Tô Ngọc từng chứng kiến, thậm chí còn vì vệ sĩ đó mà say khướt giữa đêm.
Chẳng lẽ Bùi Tu Viễn vẫn còn giở trò với Phụng Dao?
Tô Ngọc đặt ly rượu xuống, lập tức đến mặt Phụng Dao và Bùi Tu Viễn, một tay kéo Phụng Dao dậy.
“Tên họ Bùi , cho , trong lòng Phụng Dao , khuyên nên điều một chút, đừng tự chuốc lấy phiền phức.”
Tô Ngọc kéo Phụng Dao phía , trong mắt mang theo ý cảnh cáo.
Gia đình Tô Ngọc tiền, từ nhỏ chiều chuộng, những công tử trong giới cơ bản ai cô quen , cũng ai cô sợ hãi.
Dù đều là trong giới, khó mà đắc tội, hơn nữa cô là phụ nữ, cũng ít ai chấp nhặt với cô , quan trọng nhất là gia đình Tô Ngọc ở nước ngoài thế lực lớn.
Bùi Tu Viễn ngẩng đầu, nhướng mày, Tô Ngọc một cái, Phụng Dao đang Tô Ngọc, Phụng Dao đang sức nháy mắt với .
Ý là bảo đừng chấp nhặt với Tô Ngọc.
Hắn khẽ gật đầu, đành bất đắc dĩ : “Ừm, .”
Vốn dĩ khi phụ nữ gần từ chối, nhưng thấy Phụng Dao cách xa , đột nhiên đổi chủ ý.
Thế là chờ phụ nữ gần, chờ Phụng Dao đến.
Không ngờ đột nhiên xuất hiện Tô Ngọc chen ngang.
Tô Ngọc hài lòng gật đầu, kéo Phụng Dao sang một bên, hai bắt đầu uống.
Phụng Dao uống nhiều, Tô Ngọc thì đúng là uống quá chén .
“Cái tên Phương Sâm đó quá đáng thật!”
“Sao thể đối xử với như chứ.”
“Đáng ghét quá, ngày nào cũng như tù, dễ chịu lắm ?”
Phụng Dao mím chặt môi, Tô Ngọc ngà ngà say, nhịn mở lời: “Chị đại, tù sung sướng như .”
Lúc cô đến thì đều thấy , đồ ăn ngon thức uống đầy đủ, cứ như cúng tổ tông .
Ngồi tù nào đãi ngộ như chứ?
“Sung sướng cái gì chứ? Anh cũng chỉ là tính tình một chút, trai, lương cao một chút, gia thế một chút, dáng một chút, cao ráo một chút, giọng dễ một chút, 'chuyện ' một chút, ngoài còn ưu điểm gì nữa ?”
Phụng Dao:…
Những cái chẳng lẽ là ưu điểm ??
Những gì bình thường thì , những gì bình thường thì cũng .
“Nếu thế , còn lòng điều gì nữa?” Phụng Dao hiểu nổi cái mạch suy nghĩ của Tô Ngọc.
Đây chẳng rõ ràng là ý thích Phương Sâm , còn gì mà hài lòng nữa chứ.
Tô Ngọc một ly rượu nữa bụng, “Anh quá nhiều bạn gái cũ.”
“Bạn trai cũ của cũng ít.”
Vừa nhắc đến chuyện , Tô Ngọc càng thêm tức giận, âm lượng cũng lớn hơn ít.
“Cái đó thể giống , với mấy đàn ông đó đều từng phát sinh quan hệ gì, chủ yếu là để chứng tỏ bản .”
Phụng Dao như tin tức chấn động thế giới, cô mở to hai mắt, vẻ mặt tràn đầy thể tin nổi.
Cậu dám tin Tô Ngọc ngày nào cũng trai vây quanh mà giữ như ngọc vì một đàn ông ?
Hơn nữa còn là vì chọc tức đàn ông , cố tình tạo dựng hình tượng một nữ 'tay chơi'!"
Đến cả cô cũng tin .
Thế mà còn bảo diễn xuất ư? Ai Tô Ngọc diễn xuất chứ!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/cuu-mang-anh-hau-ty-phu-bi-yeu-de-lam-cho-pha-san-roi/chuong-99-buoi-phe-dau.html.]
Diễn xuất lừa cả thế giới còn gì?
Xem cô chỉ là diễn thật sự thôi.
Vậy thì hai 'bậc thầy' chẳng chỉ còn một cô ?
Chuyện cô hát , e là hết cứu .
“Vậy Phương Sâm ?” Ham hóng hớt của Phụng Dao lập tức nhóm lên.
“Ban đầu , mới mấy hôm mới .”
“Vậy thì lý , tưởng cũng là một tay chơi, nên mới tiếp tục quấn lấy , bây giờ căn bản như , nên mới động lòng, phá án .” Phụng Dao nghiêm túc phân tích.
Tô Ngọc rót một ly rượu, vẻ mặt càng thêm buồn bã, hai mắt đỏ hoe, như thể giây tiếp theo nước mắt sẽ trào .
“ thể chịu nổi mấy cô bạn gái cũ của .”
Phụng Dao mím chặt môi, nhíu mày, gì nữa.
Chuyện đúng là khó xử lý, nếu Phương Sâm đơn thuần chỉ vài bạn gái cũ thì cũng .
Mấu chốt là là một 'tay chơi' mà, thế thì thể chịu đựng .
Biết một ngày nào đó Phương Sâm chơi chán , tổn thương vẫn là Tô Ngọc.
lỡ 'tay chơi' đó thật sự thu tâm về bờ thì .
Bên Bùi Tu Viễn chuyện xong, đều giải tán, Tô Ngọc vẫn còn uống.
Phụng Dao yên tâm để Tô Ngọc một , nhưng cô cũng uống rượu, đành gọi điện thuê tài xế hộ tống.
Lúc , giọng lạnh nhạt của đại phản diện vang lên: “Để lái.”
Phụng Dao:…???!!!
Cô còn sống đủ !
Đùa cái gì , đại phản diện lái xe ư?
“Đại lão, cái , , bằng lái xe là chấp nhận .”
Cô còn sống thêm vài ngày nữa.
Đại phản diện: “ xong .”
Vừa xong ư? Thế thì càng , tân binh mới là đáng sợ nhất.
Phụng Dao đỡ Tô Ngọc đang say mèm, đôi môi mấp máy, thật sự tìm lý do gì ho để ngăn cản hướng phát triển của sự việc.
Đại phản diện cũng uống rượu.
Cuối cùng ánh mắt giận dữ của đại phản diện, Phụng Dao đeo khẩu trang, đội mũ, đỡ Tô Ngọc về phía bãi đỗ xe lòng đất.
Phụng Dao đặt Tô Ngọc ghế , tự lên ghế phụ lái.
Cô run rẩy vươn tay đưa chìa khóa xe cho đại phản diện.
Cô cảm thấy mạng sống của đang đe dọa.
Cô thắt chặt dây an , bàn tay nắm chặt buông.
Lòng bàn tay cũng lấm tấm một lớp mồ hôi mỏng.
Đại phản diện sẽ như kiểu máy bay cất cánh, đạp ga hết cỡ phóng vút chứ?
“Hay là đưa hai chúng bay luôn ?” Cảm giác sẽ an hơn một chút.
Đại phản diện lạnh lùng liếc cô một cái, cô lập tức ngậm miệng.
“Yên tâm, ở đây cần sợ.”
Phụng Dao:… Chính vì , mới sợ.
Sự kích thích trong tưởng tượng ập đến, đại phản diện lái xe vô cùng vững vàng.
Phụng Dao vô cùng kinh ngạc đại phản diện đang một tay đặt vô lăng, chăm chú về phía .
Phải là, đại phản diện khi lái xe trông khá trai.
…
Sáng sớm hôm , Phụng Dao tiếng điện thoại tỉnh giấc.
Phụng Dao mò điện thoại, mơ màng nhấn nút , tay sờ sờ bên cạnh, bóng dáng đại phản diện còn ở đó từ lâu.
Cô nhíu mày, đại phản diện bây giờ còn bận hơn cả cô .
Giọng lo lắng, hoảng hốt của Sở Văn từ đầu dây bên truyền đến: “Phụng Dao, dậy ? Cả công ty đang đợi đấy.”
Phụng Dao dụi dụi đôi mắt ngái ngủ, nghi hoặc hỏi: “Đợi gì?”
Cho dù là sếp mới đến, cũng cần thiết bắt cả công ty chờ mỗi cô chứ?
Đây là thể loại thao tác gì ?
Đầu dây bên Sở Văn kích động đến nỗi gì, “Đợi họp đấy.”
“Đợi họp cái gì? Họp phê đấu ?”