Cứu mạng! Ảnh hậu tỷ phú bị Yêu đế làm cho phá sản rồi - Chương 229

Cập nhật lúc: 2025-08-17 14:07:31
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lần Phương Sâm lười cả lời, chỉ trực tiếp lắc đầu.

“Vậy để ở đây tính là đây?”

“Hai chúng quan hệ gì?”

“Anh nếu cứ tiếp tục ở đây, ngày mai chuyện tiểu tam sẽ xác thực ? Anh tính khí, lẽ nào , chỉ nghĩ đến cảm nhận của bản , nghĩ đến cảm nhận của ?”

“Ngày mai những kẻ chỉ trỏ lưng sẽ càng nhiều hơn, sẽ chịu thêm nhiều ánh mắt lạnh nhạt của khác, thậm chí sẽ coi thường. Tất cả những điều đều là vì , !”

Đáp cô vẫn là sự im lặng.

Đột nhiên, Phương Sâm dậy, nhưng gì.

Cô tự gật đầu: “Được thôi, chính là hành hạ đến c.h.ế.t đúng ? Muốn thấy cả thế giới mắng là tiểu tam đúng ? Được, thành cho .”

Tô Ngọc định đóng cửa, trực tiếp đưa tay chặn cửa, thẳng trong phòng, đó đóng cửa . Tô Ngọc còn kịp hiểu chuyện gì đang xảy thì Phương Sâm trong phòng .

Mặc dù Tô Ngọc gì, nhưng cô lúc mới thấy chỗ tóc đen rủ xuống che phần xương lông mày của hình như vết đỏ.

Cô vô thức đưa tay lên vén nhẹ mái tóc đen trán , nhưng nghiêng đầu tránh .

“Đừng nhúc nhích.”

Tô Ngọc chỉ ba chữ đó, Phương Sâm liền ngoan ngoãn yên nhúc nhích, như một tấm bảng .

đưa tay lên, thấy , đó là vết máu.

đầu vết thương.

Ánh mắt Tô Ngọc nhanh chóng lướt qua khắp , hình như cũng vết thương.

Hai giây cô hỏi: “Anh đánh Lý Uyên ?”

Phương Sâm hai tay buông thõng bên , ngoan ngoãn yên ở cửa nhúc nhích, thành thật khai báo: “Ừ.”

“Hắn còn sống chứ?”

Cô hiểu tính khí của , nếu thực sự chọc đến , sẽ nương tay, với bất kỳ ai cũng .

Giống như mấy ngày , khi tiếp quản công ty, bận rộn đến mức tả , nhưng vẫn dành thời gian và tâm trí để đối phó với cô .

Phương Sâm thấy lời của cô, đầu cô, vui hỏi: “Em lo cho , lo cho ?”

Tô Ngọc đúng là bó tay với cái mạch suy nghĩ của .

lo cho cái cóc khô gì chứ, hơn nữa đang đây, vẫn mà, lo cho gì?”

“Vậy em lo gây án mạng ?”

“Cút !” Tô Ngọc cảm thấy quá vô liêm sỉ, đà lấn tới.

Phương Sâm kéo tay cô, ánh mắt thẳng tắp chằm chằm cô, gì.

Tô Ngọc tay , hỏi gì, mau , cô còn ý định tha thứ cho .

Phương Sâm chậm rãi mở miệng: “Sợ em .”

Không khí đột nhiên trở nên im lặng.

Phương Sâm tiếp tục : “Anh xin , tất cả là của . Em đừng giận nữa, em bảo gì cũng , trừ chia tay , bảo gì cũng , thật sự ở bên em.”

Anh lo lắng, nếu để cô , thể hai sẽ thật sự triệt để chấm dứt.

Anh cách nào buông bỏ cô.

Lúc Tô Ngọc mới mở miệng hỏi: “Vậy còn vị hôn thê của thì ?”

“Anh và cô chút quan hệ nào cả, với cô , và cô thể nào, kết hôn chỉ thể là em.”

“Vậy định gì?”

“Đợi công ty định , sẽ với về chuyện của hai chúng .”

“Đợi bao lâu? Nếu đợi mười năm tám năm, thì chờ .”

“Sẽ lâu , tin .”

Tô Ngọc thở dài: “Vậy đợi giải quyết xong chuyện vị hôn thê của , chúng bây giờ như thích hợp. ngoài thuê phòng khác.”

Phương Sâm nghĩ ngợi gì từ chối: “Không , yên tâm, em cứ ở đây, cả, rời khỏi tầm mắt của .”

Tô Ngọc: “Anh ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/cuu-mang-anh-hau-ty-phu-bi-yeu-de-lam-cho-pha-san-roi/chuong-229.html.]

Tô Ngọc cũng tin .

Chủ yếu là nếu cô ở phòng một đêm, ngày mai chắc lên hot search mất.

Đến lúc đó truyền đến tai gia đình , khiến khó xử.

Phương Sâm kéo tay cô, để cô xuống giường, hai tay đặt lên vai cô: “Anh em lo lắng điều gì. Lần thể xử lý , em cứ yên tâm ở đây. Kẻ nào dám em là tiểu tam, đặt điều em lưng, nhằm em, sẽ bỏ qua bất kỳ ai.”

Tô Ngọc ngẩng đầu : “Tất cả những chuyện chẳng đều nhờ ban tặng ?”

Nếu , cô thể trở thành tiểu tam, đặt điều, còn nhắm , chẳng đều do gây ?

cũng , nếu Phương Sâm vì cô, cũng sẽ những chuyện , nên rốt cuộc cô vẫn mềm lòng chút.

Phương Sâm đưa tay sờ sờ chóp mũi, chậm rãi mở miệng: “Chẳng đó là…”

Anh dừng .

Tô Ngọc nhướng mày: “Là gì?”

“Chẳng đó là để gây sự chú ý của em ? Vừa cãi xong là hối hận .”

“Anh gì cơ! Anh cướp công việc của là để gây sự chú ý của ? Anh điên , ngốc ?”

Tô Ngọc khẩy một tiếng, cảm thấy lý do quá vô lý. Phương Sâm thể chuyện vô lý như ?

Anh thật sự thể.

Phương Sâm: “Anh điên, chẳng hối hận , cãi xong là hối hận . Ai mà em đến công ty tìm , em chỉ kiên trì một ngày. Em mà kiên trì thêm một ngày nữa thì lẽ …”

Tô Ngọc:…

Còn kiên trì thêm một ngày?

Tô Ngọc trực tiếp vỗ một cái vai , nhíu mày : “Đó bảo trợ lý khuyên về nhà ? Còn là vì danh tiếng của nữa chứ.”

Phương Sâm rõ ràng sửng sốt một chút.

Cái gì mà vì danh tiếng của cô?

Phương Sâm giải thích: “ bảo khuyên em về nhà, chứ nhắc gì đến danh tiếng của em . nhớ lúc đó là quá muộn , bảo đưa em về.”

Tô Ngọc cũng ngây .

“Nói thật đấy?”

Phương Sâm bên cạnh cô, cảm thấy gì đó . Anh thành thật đáp: “Đương nhiên là thật , chuyện lừa em gì? sẽ em với khác ?”

Vậy là trợ lý của vấn đề.

Hai .

Trong khoảnh khắc, thứ rõ ràng.

Tô Ngọc cũng Phương Sâm tuy thích trêu cô, nhưng vẫn chừng mực.

“Vậy cướp mối ăn của ?” Tô Ngọc bắt đầu lật chuyện cũ.

Phương Sâm gãi gãi lông mày, vẻ mặt ngượng nghịu, nhưng vẫn cứng miệng : “Không là để gây sự chú ý của em ? Ngay hôm đầu tiên em đến công ty tìm , hối hận , ai ngờ em đến nữa. sợ em quên béng , tìm khác… Hơn nữa, mối ăn đó cũng chẳng đáng bao nhiêu tiền. Nếu thật sự đối phó em, em nghĩ cái công ty nhỏ bé của em trụ nổi một ngày ?”

Tô Ngọc:…

Tô Ngọc thực sự tức điên lên.

Cô nghiến răng : “Gây sự chú ý thì thể dùng cách nào chính đáng hơn ? Anh giành mối ăn với , là cả thế giới đều nghĩ đắc tội với , nên mới tránh xa ? Vậy thì công ty của mà tiếp tục hoạt động , khác gì trực tiếp tuyên bố phá sản!”

“Thế nên mới đến đây để chống lưng cho em đây thôi? mới tiếp quản công ty, nhiều việc lo, mấy hôm nay còn chẳng nghỉ ngơi mấy, vẫn đến tìm em ngay lập tức. Hơn nữa, hôm nay còn ăn gì cả.”

cảm ơn đấy.

Còn chống lưng cho nữa chứ.

còn tưởng đến để gây thù chuốc oán cho chứ.”

là do quá mệt thôi, nghỉ ngơi một chút, tối tìm thời gian rõ với em, ngờ gặp chuyện như .”

Tô Ngọc hừ lạnh một tiếng, thèm để ý đến .

Phương Sâm tiếp tục : “ thực sự sai .”

“Vậy rõ ràng ?”

“Lúc đó cảm xúc của dâng trào ? Em còn mấy lời như thế chọc tức , nào là chia tay, nào là tiểu tam, mà chịu nổi. Cãi xong hối hận , nghĩ bụng cãi với em gì, đó còn tự chịu khổ.”

“Anh tính toán thì rõ ràng thật đấy.”

Loading...